Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 249
Cập nhật lúc: 2024-11-18 16:07:02
Lượt xem: 6
Nếu Trịnh thị muốn cho Cố Kiến Sơn đi xem mặt, Lục Cẩm Dao còn có thể đi nghe ngóng, nhưng Trịnh thị không thể làm trái lệnh, Lục Cẩm Dao không tin Cố Kiến Sơn sẽ kháng chỉ vì Khương Đường.
Nhưng ngẫm lại thì cũng không thể trách hắn được, công tử của hầu phủ nên xứng với nữ tử thế gia, nhưng sao lại là tiểu nương tử của Minh gia được.
Người bạn thân thiết của Lục Cẩm Dao là Sở Hàm Ngọc, nàng ấy cũng có giao hảo với An Dương, sau lại quen biết với An Ninh quận chúa, nhưng trong vòng mấy người này thì không có Minh tiểu nương tử.
Vật hợp theo loài, người phân theo nhóm, Lục Cẩm Dao từng gặp Minh Nhan Thư hai lần, chỉ có thể nói là không cùng một kiểu người, nghĩ đến chuyện làm chị em dâu của nàng ấy khiến Lục Cẩm Dao đau đầu.
Thánh thượng ban hôn, dù coi trọng thế nào cũng không nên là người của Minh gia, vậy chẳng phải là cố ý để cho kẻ khác thấy ư, ông ta để tâm đến Tứ hoàng tử sao?
Cũng không không phải cố ý để kẻ khác thấy mà là thả lời đồn, rốt cuộc có ban hôn hay không thì còn phải nói sau, để cho người đời phỏng đoán.
Lục Cẩm Dao cảm thấy sẽ không ban hôn, người nắm binh quyền như Cố Kiến Sơn sao Thánh thượng có thể để hắn dính líu đến mấy vị hoàng tử được.
Nếu như chuyện ban hôn là giả, vậy thì tin này từ đâu truyền đến, lại là vì điều gì.
Lục Cẩm Dao nghĩ mãi mà chỉ có thể lờ mờ mò được một chút, sáng sớm ngày hôm sau bèn sai Hoài Hề gửi cho phủ Bình Dương hầu một lá thư, chớ có dính dáng đến Tứ hoàng tử quá nhiều. Nếu trong nhà có người thân thiết với đảng của Tứ hoàng tử thì ở trong nhà an phận mấy ngày, xem chừng thế nào rồi nói tiếp.
Hoài Hề cất thư tín sát bên mình: “Nô tỳ đi ngay giờ.”
Lục Cẩm Dao ngăn người lại: “Ngươi quở trách đám nha hoàn bên dưới một phen, chớ có khua môi múa mép. Chuyện này không ai được nhắc lại nữa, nhất là Bạch Vi.”
Bạch Vi giỏi nghe ngóng tin tức, nhưng tin gì cũng nghe thì không tốt.
Lục Cẩm Dao không cách nào nói với Khương Đường chuyện này được, chỉ có thể bảo đám nha hoàn bên dưới bớt miệng, hơn nữa, nếu Thánh thượng thật sự ban hôn thì ngăn cũng chả ngăn được, mọi bề vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nàng ấy phải trông chừng Khương Đường để nàng không làm ra chuyện ngu ngốc gì.
Lòng dạ Lục Cẩm Dao lo lắng chuyện này, nhưng Khương Đường lại không khác gì ngày thường, làm việc lanh lẹ linh hoạt, chuyện trang hoàng cửa tiệm mới đã được non nửa, thêm mười ngày nữa là có thể trang trí xong, mở cửa hàng mới.
Trịnh thị thì ngược lại, không ngồi yên được.
Rất ít khi Trịnh thị đến Yến Kỉ Đường, cũng hiếm khi tới viện khác. Ngày thường con trai con dâu sớm chiều thăm hỏi, có chuyện gì cũng tiện đường nói luôn, nhưng Lục Cẩm Dao có thai, bụng cũng đã to lên, không tiện đi lại nên Trịnh thị bèn tự tới.
Trịnh thị cau mày, cho lui đám nha hoàn rồi mới hỏi Lục Cẩm Dao: “Con có biết tiểu nương tử của phủ Minh quốc công không? Sao ta nghe nói rằng… hình như là mười bảy hay là mười tám…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-249.html.]
Lục Cẩm Dao thấy khóe miệng Trịnh thị nổi lên hai mụn nóng, người cũng khô khốc, sắc mặt vàng vọt, sợ là lại cả đêm không ngủ: “Mẫu thân, tạm thời người đừng nóng ruột, uống chút trà đã.”
Lục Cẩm Dao đứng dậy ra ngoài, sai Bạch Vi đổi trà hoa quả ở trên bàn thành trà hoa cúc, đến khi trà lên thì rót cho Trịnh thị một chén, lúc này mới từ từ nói chuyện.
Lục Cẩm Dao cúi đầu nói: “Con và Minh Nhan Thư rất ít gặp gỡ, xưa nay chỉ kính trọng chứ không gần gũi. Nhưng nghe người khác nói nàng ta ưa chơi trội, tính tình cũng không tốt lắm.”
Tiểu nương tử như thế ở Thịnh Kinh rất ít, Lục Cẩm Dao cũng không thích tính tình như vậy, nói dễ nghe thì là chơi trội, khó nghe thì là ngang ngược.
Cô mẫu là Qúy phi đương triều, biểu huynh là hoàng tử, phụ thân lại có thực quyền trong triều, thân phận như này thì chỉ nhìn chứ chẳng thể đến gần.
Lục Cẩm Dao cảm thấy xuất thân này thì không được chọn. Chỉ là nữ tử như vậy mà làm con dâu của phủ Vĩnh Ninh Hầu thì không hề phù hợp.
Xem ra Trịnh thị cũng không vừa lòng.
Đương nhiên là Trịnh thị không vừa lòng rồi, Yến Minh Song còn có thể nói là hoạt bát đáng yêu, tính cách chân thật, nhưng Minh Nhan Thư… người ta nói gả chồng phải gả cao, lấy vợ phải lấy thấp, chuyện này phải làm sao mới ổn đây?
Từ khi biết tin này, Trịnh thị toàn không thở nổi.
Lục Cẩm Dao nói: “Thánh thượng còn chưa hạ chỉ, chỉ là chút lời đồn thổi, mẫu thân đừng vì mấy lời này mà phiền nhiễu. Con dâu cảm thấy chuyện này không thành được đâu.”
Lục Cẩm Dao còn từng nghĩ, chi bằng nói thẳng với Trịnh thị, muốn Thánh thượng không ban hôn thì định chuyện cưới hỏi cho Cố Kiến Sơn trước là được.
Hơn nữa trước khi ban hôn nói là bản thân đã có hôn sự, mà không có nhà nào đồng ý đối địch với Tứ hoàng tử, đến khi ấy nhân cơ hội nhắc đến Khương Đường, Trịnh thị thì có bệnh vái tứ phương, biết đâu cũng sẽ đồng ý.
Nhưng cách này không được ổn thỏa, lấy vợ là chuyện lớn, Lục Cẩm Dao biết rõ chuyện này là giả, hay nói như thế này, đến khi chuyện này trôi qua, Trịnh thị không những không cảm kích Khương Đường mà còn rất có cả năng trở mặt không nhận người.
Loại chuyện này Lục Cẩm Dao đã thấy nhiều rồi.
Chả trách hôm đó Cố Kiến Sơn nói, tứ tẩu nói thế thì ta yên tâm rồi.
Vả lại, bên chỗ Cố Kiến Sơn chưa nói gì cả. E là chưa ngờ đến mặt này.
Thế nên bây giờ Lục Cẩm Dao chỉ có thể cố gắng vỗ về Trịnh thị. Nói thêm chuyện sau khi Minh Nhan Thư gả tới, để Trịnh thị cảm thấy rằng không phải quý nữ danh gia nào cũng được.