Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 237
Cập nhật lúc: 2024-11-18 16:02:30
Lượt xem: 4
Người tới sớm đều là nữ quyến.
Đầu tiên là vào cửa, sau đó là lấy bái thiếp, sau đó là đến tiền sảnh tặng lễ.
Người bình thường hay qua lại, người thân cận thì mang hai bình rượu, một ít điểm tâm, tất cả đều được chọn lựa kỹ càng. Đa số người còn lại thì trực tiếp tặng bạc, sáu lượng hoặc là tám lượng, nhiều ít tùy vào việc kết giao của Hàn thị, con số nghe cũng có vẻ đại cát đại lợi.
Nếu chỉ dựa vào bổng lộc thông thường căn bản không thể quán xuyến chuyện kết giao này.
Lễ vật của Yến Kỉ Đường cũng đã đưa đến, sau khi lễ vật của Yến Kỉ Đường tới thì lễ vật của các viện khác cũng được đưa qua, số lượng cũng gần như tương đương.
Người tới sớm nhất là nhị cô nãi nãi của phủ Vĩnh Ninh hầu tên là Cố Thuận Anh, sau khi tặng lễ xong thì đi gặp Trịnh thị và tổ phụ tổ mẫu cùng quê.
Sau đó, nhà mẹ đẻ của Hàn thị cũng tới.
Hàn gia thuộc về giới thanh lưu nên lễ vật cũng không quá quý trọng. Hàn phu nhân khí chất hào phóng khéo léo, tẩu tử của Hàn thị bộ dáng ôn hòa, sai nha hoàn đưa nàng ấy đi dạo một vòng phủ Vĩnh Ninh hầu, cho tiểu cô và bà bà có cơ hội nói chuyện riêng.
Cũng có người là khách của Vĩnh Ninh hầu và nhóm phu nhân, nương tử có giao hảo với Trịnh thị.
Bởi vì mối quan hệ với Vĩnh Ninh hầu mà hai nhóm người này cũng chồng chéo lên nhau.
Trên quan trường chính là như thế, đương gia chủ mẫu phải là người hiểu biết và phụ trách chuyện đối nhân xử thế.
Các phu nhân và nương tử mang theo nha hoàn đến hoa viên xem hát, càng ngày càng nhiều người tụ tới. Vào những dịp này có rất nhiều người dắt nữ nhi nhà mình theo, không đơn giản chỉ ăn một bữa tiệc mà là có cơ hội lộ mặt cho người ta thấy, cũng để mọi người biết được hài tử nhà mình đã tới độ tuổi thích hợp.
Ngoại trừ xem hát còn có cả điểm tâm và trái cây.
Điểm tâm có của Ngũ Hương Cư và Cẩm Đường Cư, cũng tốn không ít bạc, chỉ nhìn mấy thứ này cũng có thể thấy yến hội được chuẩn bị kỹ lưỡng như thế nào.
Hàn thị trò chuyện với mẫu thân một lúc rồi đi ra gặp khách.
Nói vài lời chào hỏi, chúc mừng khách sáo rồi lại hỏi tới chuyện hài tử của các gia đình, Cố Ninh Viễn năm nay mười bốn tuổi, hai nữ nhi của Hàn thị còn nhỏ tuổi, không gấp gáp tính chuyện hôn nhân nên chủ yếu là hỏi tới chuyện học hành.
Hàn thị cực kỳ hài lòng với đứa nhi tử như Cố Ninh Viễn, nghe được những lời khen thì ý cười trên mặt nàng ta cũng tăng từ ba lên năm phần.
Phủ Vĩnh Ninh hầu rộng lớn, phu nhân các gia đình mặc toàn y phục gấm vóc, có một hai nha hoàn theo phía sau, người đứng kẻ ngồi, ngắm hoa hoặc ngắm phong cảnh, uống nước trà ăn điểm tâm vô cùng thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-237.html.]
Hàn thị nói chuyện với bọn họ vô cùng trôi chảy, luận khí độ không thua bất cứ kẻ nào.
Hứa thị và Vân thị cũng trợ giúp chiêu đãi khách nhân, khách nam cũng không nhiều, Cố Kiến Phong không ở đây nên Cố Kiến Sơn và Cố Kiến Hiên cùng hỗ trợ.
Lục Cẩm Dao có thai nên chuyện đãi khách cũng không cần nàng ấy phụ giúp.
Nàng ấy qua trễ, trực tiếp tới bái kiến Cố lão gia và lão phu nhân rồi lại nói chuyện với hai vị tỷ tỷ một hồi.
Nói chuyện một lát đã tới giữa trưa.
Mấy người Vĩnh Ninh hầu cũng đã bãi triều trở về, có không ít đồng liêu của Vĩnh Ninh hầu và Cố Kiến Phong đi theo, hàn huyên một lát rồi cũng ngồi vào vị trí.
Bởi vì mấy người này đa số là có quan hệ với đại phòng nên Lục Cẩm Dao chỉ im lặng. Nàng ấy là tức phụ của Cố gia nên tất nhiên sẽ ngồi cùng bàn với người của Cố gia.
Ngồi ở vị trí chủ tọa là Cố lão gia và lão phu nhân, Trịnh thị và Vĩnh Ninh hầu ngồi ở hai bên, những người còn lại sắp xếp theo thứ tự từ lớn đến bé.
Hàn thị cùng Cố Kiến Phong hôm nay phải tiếp khách và kính rượu nên không ngồi vào bàn tiệc.
Thời tiết hôm nay khá tốt, trời trong xanh, mây mềm như bông, ngoài sảnh là một mảnh đất trống rộng rãi, còn có gió nhẹ thổi qua.
Chuẩn bị yến hội cho khoảng hai trăm người, mười tám bàn đã có người ngồi, còn lại hai bàn trống.
Chờ sau khi khai tiệc, Vĩnh Ninh hầu đứng dậy mang theo Cố Kiến Phong và Hàn thị đi tới từng bàn kính rượu, thông báo với mọi người sau này trưởng tử sẽ là người kế thừa của Hầu phủ.
Sau khi kính rượu xong, Cố Kiến Phong nâng chén nói: “Các vị đường xa đến đây, trong phủ có chuẩn bị một ít rượu nhạt và thức ăn, mời các vị ăn no uống say.”
Món nguội đã được bày lên bàn cùng với các món ăn chính, nhìn sơ qua có thể thấy được món Phật nhảy tường, chân giò thủy tinh… Đều là món chính, rất chú trọng cách sắp xếp và trang trí, tuy chưa nếm thử nhưng cũng thấy được hương sắc vẹn toàn.
Loại tiệc như thế này đa số thức ăn đều không ngon, nhìn thì đẹp nhưng ăn không được. Món ăn hoặc là đồ ăn sẵn, hoặc là đã giữ lạnh.
Chỉ là mọi người tới đây cũng không phải để ăn nên cũng không quá kỳ vọng.
Không biết ai là người động đũa đầu tiên, gắp một miếng tôm Long Tĩnh, nếm được hương vị tươi mới sảng khoái, để lại dư vị ngọt ngào.
Sau đó là món vịt nướng nóng hôi hổi chấm với tương ngọt, vừa cho vào miệng là tan.