Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 228
Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:58:21
Lượt xem: 7
Xuân Đài cụp mắt lục lọi áo, đầu tiên lấy ra một chiếc gương Tây Dương, sau đó là một cái cửu liên hoàn, một đống đồ vật được đặt lung tung trên bàn.
“Đây là tâm ý của công tử, còn có mấy thứ khác, chẳng qua không tiện lấy ra.” Xuân Đài gãi đầu: “Khương cô nương, mấy lời vừa rồi ta nói là lời công tử muốn nói, còn có một câu…”
Xuân Đài vội vàng nói như sợ mình sẽ quên mất: “Ngày ấy cô nương đi nhanh quá, công tử vẫn còn chuyện chưa nói, chuyện cô nương nói công tử chưa bao giờ nghĩ tới. Công tử không phải người hay nói đùa, hắn đã suy nghĩ rất lâu, hy vọng cô nương đừng trả vòng tay lại cho hắn.”
Cố Kiến Sơn dặn dò Xuân Đài rất nhiều, ước chừng đã nghĩ rất lâu nên lúc nói cũng không hề ngừng lại suy nghĩ.
Hắn nói ngày đó nàng đi nhanh quá, hắn còn lời chưa kịp nói, lại nói mấy lời nàng nói hắn chưa từng nghĩ tới.
Xuân Đài hỏi mấy chuyện này khiến Cố Kiến Sơn đen mặt: “Lời không nên hỏi thì đừng hỏi.”
Cho nên hắn không biết gì cả.
Lúc đó Khương Đường đã nói ta sẽ không làm thiếp của ngài, ngài c.h.ế.t tâm đi. Hẳn là câu này.
Cố Kiến Sơn còn chưa nói sẽ lấy nàng, cũng không có thề non hẹn biển, thật ra Khương Đường cũng không tin mấy cái đó. Hắn chỉ nói là cứ chuộc thân trước, nếu không có bạc thì hắn cho mượn.
Khương Đường nhờ vậy mà biết được có người còn quan tâm tới chuyện chuộc thân hơn cả nàng.
Chiếc vòng trong tay áo không nặng, nhưng Khương Đường có cảm nhận rõ ràng sức nặng trong đó.
Xuân Đài nói: “Ta ăn nói vụng về, có mấy lời có lẽ sẽ không nói rõ ràng, cô nương có chỗ nào không hiểu ta sẽ trở về hỏi công tử.”
Khương Đường cảm thấy miệng lưỡi của Xuân Đài còn lợi hại hơn Cố Kiến Sơn nhiều.
Cố Kiến Sơn đã loại bỏ nỗi băn khoăn trong lòng nàng, sợ bị phát hiện, sợ gây chuyện hại thân, sau đó bị đuổi đến thôn trang.
Nếu có thể chờ tới sau khi chuộc thân, Khương Đường cũng nguyện ý thử một lần.
Cho dù không thử thì lúc đó nàng cũng đã chuộc thân rồi, theo cách làm người của Cố Kiến Sơn nhất định sẽ không làm ra những chuyện ép uổng nàng, như vậy với nàng cũng không có chỗ nào không tốt.
Khương Đường nói: “Ta có thể tự mình chuộc thân nên mới muốn tích nhiều bạc một chút, không cần vay bạc đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-228.html.]
Có vay cũng sẽ không vay Cố Kiến Sơn.
Xuân Đài sáng mắt: “Vậy thì tốt quá, Yến Hồi Đường có thể chiếu cố chuyện làm ăn của cô nương, chẳng qua Yến Hồi Đường ít người quá, tính hết cũng chỉ có ba người.”
Xuân Đài cũng hy vọng có nhiều người hơn một chút.
Khương Đường lại lấy cái vòng tay ra, cúi đầu nhìn rồi nói: “Cái này… Ngươi giúp ta đưa cho hắn.”
Xuân Đài: “Khương cô nương…”
Khương Đường nói: “Cứ để ở chỗ của hắn trước, sau này có cơ hội ta sẽ lấy về, mấy thứ khác ta không cần đâu.”
Xuân Đài bất đắc dĩ nhận lấy: “Vậy xin cô nương đừng đổi ý, nhớ là chỉ để tạm ở chỗ công tử. Sau này cô nương cần gì cứ tìm Tường Vi, đó là người của công tử.”
Xuân Đài nhanh chóng cất đồ đạc vào: “Khương cô nương, cô nương uống trà đi, lát nữa đi ra ngoài đổi cho Minh Triều và Bán Hạ vào.”
Khương Đường nói thêm vài câu rồi uống non nửa ly trà, uống xong mới đi ra ngoài.
Minh Triều ít nói, Bán Hạ cũng không phải người lắm lời, hai người đứng canh cửa mà không nói một câu nào.
Âm thanh trong phòng truyền ra đứt quãng, không rõ ràng, cũng không biết nói tới khi nào mới xong.
Cố Kiến Sơn xem bản ghi chép tới hơn mười lăm phút, mở chi nhánh có nghĩa là phải thuê mặt bằng mới, hiện tại giá thuê mặt tiền Cẩm Đường Cư là ba mươi lượng bạc một tháng. Cần phải tìm một cái vừa tốt, vừa to, còn phải có nhã gian thì cần phải có hai lầu.
Giá cả có thể sẽ tăng gấp đôi.
Trên bản ghi chép có ghi rất rõ ràng những thứ mà cửa hàng mới sẽ bán, đến lúc đó phải mời thêm bao nhiêu đầu bếp tới làm điểm tâm, Cố Kiến Sơn tính toán có thể sẽ kiếm được không ít bạc.
Hiện tại cửa hàng một tháng có thể kiếm được trên dưới một ngàn lượng, cũng chỉ mới mở có hơn hai tháng. Thuê cửa hàng mới có thể đắt đỏ nhưng vẫn có thể kiếm lời.
Cố Kiến Sơn hỏi: “Còn thiếu vốn sao?”
Lục Cẩm Dao: “Cũng không phải là thiếu, chính là muốn hỏi ý ngươi một chút, nếu như mở cửa hàng mới thì cổ tức mấy tháng sau sẽ tạm thời bị cắt.”
Tiền thuê mặt bằng, trang trí, tuyển người, làm bài trúc, mua công thức… Trước khi cửa hàng kiếm được lợi nhuận thì đã phải chi ra mấy thứ này.