Dù rằng giọng Xuân Đài thấp nhưng Khương Đường vẫn  dọa sợ một phen, cái gì gọi là vẫn  ăn cái gì đó. May mà ở nơi đây  một thời gian dài nên luyện  bản lĩnh núi Thái Sơn  sụp xuống  mặt cũng  đổi sắc.
Mấy thứ trái cây  là vì nàng.
Tim Khương Đường nảy lên mấy cái   nhanh chóng kiềm chế: “Mau  xách đồ ăn ,  cơm tối sẽ nguội mất.”
Có một  như thế  những chuyện  vì nàng nên hiển nhiên trong lòng thấy vui sướng, nhưng vui sướng thì , cũng chớ  nghĩ nàng  chút đạn bọc đường   cho mủi lòng.
Bản  Khương Đường  chẳng    tiền, nàng  tích   ít tiền , Lộ Trúc Hoài Hề  chắc nàng  tiền. Đồ của  khác thì luôn là của  khác, đồ của  mới mãi mãi là của .
Xuân Đài liếc mắt   trong, thấy bên trong đông  thì  bảo: “Vừa nãy hỏi cô nương món nào ngon mà cô nương vẫn còn  trả lời. Cô nương tiện lời cho  một tiếng.”
Khương Đường kể  nõn tôm xào Long Tỉnh với thịt viên,  lật đật chạy .
Xuân Đài   xách đồ ăn, phụ bếp  trông thấy là Xuân Đài bên cạnh Ngũ công tử thì thái độ cực . Ngũ công tử  canh nhà giữ nước, là  hùng nên hiển nhiên khác với  khác.
“Bên   cá hấp nước tương, nõn tôm xào Long Tỉnh, thịt viên…”
Không đợi    xong, Xuân Đài   ngay: “Cứ lấy nõn tôm xào Long Tỉnh với thịt viên, thịt viên lấy hai cái,  bánh bao , lấy thêm hai cái bánh bao.”
Phụ bếp  xong thì lấy  vui: “Hỏi Khương Đường tỷ tỷ nhỉ, hôm nay chỉ  hai thứ  ngon. Thật đúng lúc, Yến Kỉ Đường cũng cần bánh mì cuộn, đây là tay nghề của Khương Đường tỷ tỷ, ngon lắm.”
Lấy đồ ăn theo Khương Đường đúng chẳng sai, bọn họ ăn cơm cũng tranh đồ ăn giống Yến Kỉ Đường.
Xuân Đài  đắc ý: “Chả thế,  quan hệ  mới  việc  cho chủ tử. Thêm hai cái bánh mì cuộn , sức ăn của công tử nhà  khỏe lắm.”
Phụ bếp bèn nhặt sáu cái bánh mì cuộn, một đĩa nõn tôm to, thịt viên cũng lấy miếng lớn: “Còn cần cái gì nữa , cái món cá hấp nước tương  cũng ngon.”
“Không cần,  cần nữa … xì, lấy một con .”
Xuân Đài nuốt nước bọt, ăn  nổi thì  vẫn  thể ăn .
Do hôm nay Xuân Đài   việc nên Cố Kiến Sơn chia cho  hai cái bánh mì cuộn, một viên thịt, cá cũng cho  nốt.
 
Xuân Đài giả đò từ chối  cần, Cố Kiến Sơn bèn ngẩng đầu lên: “Không cần thì thôi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-210.html.]
Xuân Đài: “Cần sj! Hề hề hề, công tử, phụ bếp của phòng bếp lớn cũng  món ngon nhất hôm nay là nõn tôm xào Long Tỉnh và thịt viên, bánh mì cuộn còn là do Khương cô nương . Ngài xem, tay ngài cũng  tiện,   tiện ăn uống.”
Nõn tôm và thịt viên đều  thể dùng thìa xúc ăn, đỡ phiền hà  nhiều.
Cố Kiến Sơn : “Nàng  đến phòng bếp lớn  việc, đừng  cái gì cũng tính lên đầu .”
Khương Đường vốn chẳng  tay   thương, thế nên căn bản sẽ  bận lòng đến    mấy món ăn tiện việc .
Xuân Đài: “Tính cái gì lên đầu ngài ạ?”
Cố Kiến Sơn mím môi,  mở miệng đáp: “Không  gì, mau ăn .”
Xuân Đài cầm bánh mì cuộn ăn một miếng: “Ngon lắm, cơ mà hỏi Khương cô nương còn  ăn gì mà Khương cô nương   năng gì hết.”
Cũng   là thích  là  thích nữa, vốn chẳng    điều  ở  gương mặt.
Cố Kiến Sơn cũng  ,   cho Khương Đường thứ mà  cảm thấy . Thứ nàng  thích    sẽ dần dần  rõ.
Bây giờ thấy thích hạt dẻ ngào đường, đồ ăn vặt, Cố Kiến Sơn chỉ  thể cố gắng hết  từ đồ ăn thôi.
“Lần   cần hỏi nữa.” Cố Kiến Sơn cắn một miếng bánh mì cuộn  bảo: “Ngươi gọi Minh Triều  đây,  vài  ngươi   .”
Minh Triều ở trong quân doanh   một thời gian dài, đối với chuyện dò xét tình hình quân địch, trốn thoát hiểm nguy thì tài hơn nhiều so với Xuân Đài. Cố Kiến Sơn cũng  thể cứ mua đồ cho  cả phủ ăn ,  bạc cũng   để tiêu như thế.
Minh Triều  thể đưa đồ tới mà thần   quỷ  . Có điều hai món hôm nay  ngon.
*
Bây giờ các viện đều lấy cơm từ phòng bếp lớn, Khương Đường thì nhẹ nhàng hơn đôi chút, nhưng chuyện cơm nước của đám nha   khó giải quyết.
Ngày xưa là Triệu đại nương , bây giờ đều là cơm hầm, đồ ăn thì đợi Khương Đường  về thì đảo .
Thi thoảng Khương Đường còn  thể lấy ít thức ăn từ phòng bếp lớn mang về, cả nhóm  tụ  với  ăn ngon lành.
Hôm nay là mười một tháng bảy, phòng bếp lớn vẫn luôn chuẩn  cơm canh, chờ  đến.
 
Lục Cẩm Dao đoán rằng hôm nay  ở quê cũ Nhữ Lâm  thể đến nơi , lúc  thúc ngựa  roi,  đến đây thời gian kéo dài bảy tám ngày là đủ .