Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 209
Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:51:36
Lượt xem: 6
Hai ngày nay Hàn thị vội đến phát điên, đưa thiếp mời, định thực đơn, còn có quét dọn phủ từ trên xuống dưới.
Cố tình lúc này, Lục Cẩm Dao nếu không phải đi chính viện chơi mạt chược thì sẽ đi ra ngoài tuần tra cửa hàng, thanh nhàn muốn chết.
Buổi chiều, Tư Hà đem danh sách mâm trái cây yến hội cho Hàn thị xem, Hàn thị cho dù làm thế nào cũng không thể hài lòng nổi, đều là mấy loại trái cây địa phương như đào, nho...
Đã từng ăn trái cây mà Yến Hồi Đường đưa tới, giờ lại ăn cái khác, liền trở thành “Mây ở Vu Sơn mới là mây.”
Hàn thị nói: “Ngươi đi hỏi thăm một chút xem Ngũ công tử mua mấy quả dưa kia ở chỗ nào, ta muốn mua một ít.”
Hàn thị cảm thấy, nếu nàng ta đã mở miệng ra hỏi, Cố Kiến Sơn có thể đưa một ít tới đây với giá thấp.
Ai ngờ, Tư Hà trở về trả lời, nói nho một lượng bạc một cân, dưa hấu dưa lưới lại càng đắt hơn nữa.
Hàn thị ôm ngực: “Quên đi, vẫn là ấn theo danh sách này đi.”
Ai mà biết đắt như vậy chứ, một cân một lượng bạc, nàng cũng ngại chiếm lợi của Cố Kiến Sơn.
“Được rồi, truyền cơm đi.” Hàn thị bận rộn suốt một ngày, cũng đã đói bụng.
Tư Hà nói: “Vương đại nương vừa mới từ phòng bếp lớn trở về, lúc này đồ ăn còn chưa làm xong, nếu không thì đại nương tử ăn một ít điểm tâm lót bụng trước đã.”
Hàn thị: “... Mang tới đi.”
Trù nương trong viện phải đi tới phòng bếp lớn hỗ trợ, đồ ăn bên này không thể nấu đúng giờ.
Không chỉ đầu bếp bận rộn, Hàn Dư Thanh cũng vội vàng tìm đồ đặt mua, lấy được đều là thứ tốt.
Tùng nhung Tây Nam, bào ngư hải sâm ven biển, cá bạc cua lớn được vận chuyển từ hồ tới, thứ tốt chất đầy kho.
Canh thang đã bắt đầu chuẩn bị từ mùng tám tháng bảy, lồng sắt trước cửa còn nuôi hơn mười con chim bồ câu ríu rít. Phòng bếp lớn dự định làm món phật nhảy tường, đủ loại nguyên liệu như keo, bong bóng cá, hoa giao, ốc khô đã bắt đầu chuẩn bị rồi.
Cảnh tượng bận rộn này cho Khương Đường có một loại cảm giác, trọng yếu không phải là chiêu đãi khách nhân yến hội lập thế tử mà là người nhà cũ Nhữ Lâm tới đây.
Lén hỏi Triệu đại nương, Triệu đại nương trả lời khẳng định: “Không sai, chuẩn bị tiệc hai lần. Người ở nhà cũ Nhữ Lâm tới cũng phải bày tiệc.”
Rốt cuộc đặt mấy bàn thì phải xem lúc đến có bao nhiêu người.
Từ tối mùng tám, mùi hương trong phòng bếp lớn liền phiêu tán không ngừng, không nói phiêu hương mười dặm, dù sao nha hoàn gã sai vặt đi ngang qua gần đó đều thơm đến mơ mơ màng màng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-209.html.]
Ban đầu, là nha hoàn đại phòng đến đây lấy cơm, trực tiếp bảo nữ đầu bếp không cần trở về.
Cả buổi sáng đều đang thử thức ăn, căn bản không có thời gian rảnh rỗi nấu những món khác, cho nên liền đưa hai phần bào ngư cùng với cơm qua.
Sau đó, các viện bắt đầu lấy cơm từ phòng bếp lớn, hải sâm hầm, bồ câu non hầm, bắp cải luộc... Dù sao là phòng bếp lớn làm cái gì, các viện đều được ăn cái đó.
Yến Kỉ Đường không cần nha hoàn đến mang về, đều là Khương Đường chạy thêm một chuyến đưa về. Nhưng mà Khương Đường tinh mắt, nàng hỗ trợ thử thức ăn, biết đại sư phụ làm món nào ngon, cho nên thức ăn mà Lục Cẩm Dao ăn so với những người khác còn ngon hơn một chút.
Ví dụ, buổi chiều hôm nay làm làm món tôm long tĩnh, hương vị ngọt thanh ngon miệng, một chút mùi tanh cũng không có. Thêm một món đầu sư tử Dương Châu cùng thịt kho tàu nhưng hương vị rất lạ, Khương Đường nếm thử, là béo mà không ngấy, vào miệng liền tan, ngay cả nước canh cũng cực kỳ tươi ngon.
Hai thứ này cộng thêm tiểu hoa cuộn hấp buổi sáng, bên trong là thịt băm nhỏ cùng hành hoa, hơi nóng bốc lên, ngửi thấy thơm vô cùng.
Lúc xách hộp thức ăn từ phòng bếp lớn đi ra, Khương Đường gặp Xuân Đài.
Xuân Đài cũng xách theo một hộp thức ăn, thấy Khương Đường ánh mắt liền sáng rực: “Khương cô nương, ngươi cũng xách cơm à.”
Khương Đường gật đầu: “Mang cơm cho Tứ nương tử.”
Xuân Đài ngượng ngùng nói: “Ta mang cơm cho công tử nhà ta, hôm nay có món gì ngon thế.”
Yến Hồi Đường không có nha hoàn, cho nên mỗi lần biết tin tức đều chậm hơn các viện khác một bước. Xuân Đài là một gã sai vặt, ngoại trừ nhờ người làm việc, cơ bản không nói nhiều với mấy nha hoàn.
Viện khác ngày hôm qua đã bắt đầu lấy thức ăn, Xuân Đài đêm qua mới biết, hôm nay mới tới.
Nói chuyện với Khương Đường là bởi vì, công tử nhà hắn nói, càng tránh hiềm nghi, càng chọc người nghi ngờ, còn không bằng thoải mái.
Có một lý do khác nữa.
Công tử nói hắn làm những việc này, chính là vì Khương Đường biết, nếu như không biết, hắn chẳng phải là công cốc sao.
Muốn đối xử tốt với Khương Đường, phải cho nàng biết, bằng không hắn làm những chuyện này mà làm gì.
Vốn đã có mưu đồ, còn làm bộ như cái gì cũng không quan tâm, vậy cũng quá giả dối.
Hắn chính là muốn cho Khương Đường ăn, cho nên cũng tặng đến cho các viện khác. Đưa tới các viện khác là để tránh gây phiền toái cho Khương Đường, nhưng điều này cũng không thể làm trái với ý định ban đầu của Cố Kiến Sơn.
Cho nên lúc đứng gần nhau, Xuân Đài dùng giọng cực nhỏ nói một câu: “Cô nương còn muốn ăn cái gì nữa không?”
Khương Đường suýt chút nữa ngay cả hộp cơm cũng không xách nổi.