Lục Cẩm Dao phân phó xong, đám  Lục Anh vui vẻ hoan hỉ đưa trái cây đến phòng bếp nhỏ. Trái cây bưng qua cho Lục Cẩm Dao  cắt  bày lên dĩa, cắt trái cây cũng cắt trong phòng bếp nhỏ.
Triệu đại nương kinh ngạc ôi một tiếng: “Lấy   nhiều như , cái  hiếm  lắm đấy.”
Lục Anh  hì hì : “Ngũ công tử sai  đưa tới, mỗi viện đều , mùa hè để lâu dễ hỏng, đại nương tử  phần còn  chia cho chúng , ai cũng  hết.”
Tính cả ma ma trông cửa cùng bà tử giặt quần áo, tổng cộng hạ nhân Yến Kỉ Đường  mười bốn .
Hai quả dưa lưới, một quả dưa hấu lớn, hai sọt nho, một sọt lê.
Những thứ giống như dưa hấu dưa lưới, chỉ cần cắt   sẽ  giữ lâu  nữa. Một  Lục Cẩm Dao cũng chỉ ăn vài miếng nếm thử, phủ y  dặn dò cái gì cũng   ăn nhiều, cho dù là đồ tươi mới ngon miệng, nàng cũng chỉ  thể ăn vài miếng mà thôi.
Triệu đại nương hiểu  ý tứ , chính là tặng cho đại nương tử một ít, còn  chia cho nha .
 mà dưa   thể một ngày cắt một trái, còn  thì thả trong giếng giữ lạnh để ngày mai  ăn,  cần  ăn hết trong ngày hôm nay.
Quả nho để lâu sẽ hấp dẫn nhiều côn trùng nhỏ, quả lê thì mỗi  nếm thử một trái, còn dư  nửa sọt để dành.
Triệu đại nương đến chia, tự nhiên  thể giữ  cho  và Khương Đường. Cho dù là một chùm nho, cũng  phân chia lớn nhỏ, dưa cũng   khả năng miếng nào cũng bằng .
Chia đồ xong, Triệu đại nương   với Khương Đường: “Ngũ công tử  thánh thượng coi trọng,  thể lấy  thứ ,  trở về,  phủ đều  thơm lây theo.”
Đây chính là chỗ  của việc  phân gia, nhận  cái gì  đều  thể nghĩ đến  trong nhà. Ngay cả các nàng cũng  thể dính chút ánh sáng, quả nho, quả dưa lưới        là sản vật địa phương,   là  đắt.
Khương Đường   gì, ánh mắt vẫn  chằm chằm một phương hướng đến xuất thần.
Triệu đại nương đưa tay vẫy vẫy  mắt Khương Đường: “Mau ăn , nghĩ cái gì thế hả?”
Triệu đại nương cầm một miếng dưa lưới to,  xổm  mặt đất cắn một miếng to. Thật ngọt, ngọt giống như quết mật , nhất là phần trong cùng, ăn  trong cuống họng cảm thấy ngọt lịm. Bà   nhi tử  tôn tử, định mang  nho với lê  về cho  nhà. Người  thành gia chính là như , trong lòng luôn  vướng bận.
Khương Đường lấy  tinh thần, hướng về phía Triệu đại nương lắc đầu: “Không nghĩ gì hết, đúng , chúng  đều  thơm lây.”
Triệu đại nương  thẳng cái  ăn thật ngon.
Bà   cắn thêm một miếng dưa lưới, thứ  mới mẻ, đây là  đầu tiên Triệu đại nương  ăn. Quả  căn bản   là sản vật địa phương, vị ngọt cực kỳ đậm đà,  trồng ở Tây Bắc. Người bình thường đừng  là mua, ngay cả  thấy cũng  thấy .
Trong ấn tượng của Triệu đại nương, loại thứ  , chỉ  mấy thế gia nhà cao cửa rộng mới ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-205.html.]
Tây Bắc lạnh là lạnh thật, nhưng đó là bởi vì nó   cao nguyên. Mà  hướng về phía Tây Nam, địa thế bằng phẳng  còn núi tuyết nữa mà là từng mảng cát vàng,  đến mùa hè, nóng cũng thật nóng.
Cho nên mới  những trái cây cực ngọt .
Đường xá xa xôi vận chuyển bất tiện, khiến cho giá của những trái cây  cao. Nghe    Trịnh thị thích ăn cái , nhưng cũng  thường mua.
 hôm nay các nàng đều  ăn, Triệu đại nương nhịn   lẩm bẩm: “Ngũ công tử thật đúng là một  .”
Khương Đường  cắn một miếng, gật đầu theo: “...  là  .”
Nàng  thể suy nghĩ nhiều, Cố Kiến Sơn ở Vĩnh Ninh Hầu phủ  Trịnh thị,   trưởng, chất tử, tặng những thứ  là bởi vì hiếu thuận hữu ái,   khả năng là bởi vì nàng.
Mọi  đều  đồ, nàng cũng ,  thành  chẳng  chuyện gì.
Khương Đường tin rằng Cố Kiến Sơn chỉ là nhất thời hứng thú, vẻ ngoài nàng  như , nấu ăn  ngon, mấy  Lục Anh cũng  thích nàng,  nên Cố Kiến Sơn thích nàng cũng là chuyện  bình thường.
 hôm qua đều   rõ ràng như , nàng  là  của Yến Kỉ Đường. Cố Kiến Sơn chỉ cần  chút đầu óc liền    gì bây giờ.
Hắn cũng   kẻ ngốc.
Ở chỗ   phận lớn hơn trời,     thể cưới một nha  cho . Cho dù  hiện tại bởi vì một hai phần cảm giác mới mẻ nên đối xử với nàng , chờ chính thê   cửa, ai sẽ thích tiểu  nữa đây.
Khương Đường càng   chen chân  giữa     chịu ủy khuất .
Sau đó qua  bao lâu, sẽ  tống cổ đến thôn trang.
Nàng kiếm tiền tích bạc, còn   là vì để    đến thôn trang , nếu thật   theo Cố Kiến Sơn, vòng một vòng   trở về điểm xuất phát.
 
Nàng điên mới  như thế.
Nghĩ như , Khương Đường liền cắn một miếng lớn. Dưa   ngọt, ăn ngon nhất.
Không chỉ dưa ngon mà ngay cả nho, lê cũng ngon. Ăn trái cây nhiều nên đến buổi tối Khương Đường cũng ăn ít hơn nửa chén cơm so với bình thường.