Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 196
Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:48:33
Lượt xem: 7
Khương Đường nhanh chóng bước qua mở chiếc tráp ra, bài lá trúc màu vàng nhạt, mạt chược một mặt xanh một mặt trắng, sờ lên vừa ấm vừa mát, thích hợp để chơi trong dịp hè.
“Cái này chơi làm sao?” Trịnh thị lần đầu tiên nhìn thấy nên vô cùng yêu thích.
Bà bây giờ đã lớn tuổi nên sẽ yêu thích cẩm thạch, phỉ thúy và trân châu hơn, nhưng thời còn trẻ lại thích vàng bạc đá quý.
Lục Cẩm Dao nói: “Món đồ Khương Đường làm này không chơi hai người được, mẫu thân gọi thêm một nha hoàn đi, tránh cho tới lúc chơi lại nói con bắt nạt ngài.”
Trịnh thị bất đắc dĩ cười rồi gọi Nam Hương tới. Loại thời điểm này không nói tới mấy cái gọi là quy củ nữa, lời của chủ tử chính là quy củ.
Khương Đường giảng giải, Lục Cẩm Dao cũng hiểu sơ được một chút, Nam Hương và Trịnh thị cũng ngồi một bên lắng nghe, mọi người rất nhanh đã bắt đầu chơi.
Chơi một lúc đã tới giữa trưa, Lục Cẩm Dao tính toán canh giờ rồi cáo lui, Trịnh thị còn chưa đã thèm nói: “Quay về làm gì, lão Tứ cũng không có ở nhà, con ở lại đây dùng cơm đi, cơm nước xong, ngủ một giấc rồi về.”
Trước giờ ăn cơm ở chính viện chưa từng được nghỉ trưa ở đây, suy cho cùng thì hai viện cách nhau cũng không xa. Trịnh thị mở miệng, Lục Cẩm Dao sẽ không từ chối.
Nàng ấy khẽ gật đầu: “Vậy nghe mẫu thân.”
Là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh Ninh hầu, cũng là người đứng trên đỉnh kim tự tháp của Hầu phủ, mấy món đồ trong tay Trịnh thị nhìn qua đã thấy xa hoa phong phú. Có đồ trong cung ban thưởng, các loại trang sức quý giá, dược liệu quý báu, cùng với cửa hàng và thôn trang của phủ Vĩnh Ninh hầu.
Cố Kiến Phong đợi mấy nhi tử trong nhà thành thân thì sẽ dùng thôn trang và cửa hàng làm lễ gặp mặt, tự mình quản lý việc kinh doanh chứ không dựa vào bạc tiêu vặt hàng tháng của Hầu phủ.
Yến Kỉ Đường cũng đã được chia phần, lễ gặp mặt sau khi thành thân chính là một thôn trang và một cửa hàng, hiện tại do Lục Cẩm Dao quản lý.
Bốn nhi tử đã thành thân nên cũng đã có bốn thôn trang và bốn cửa hàng được chia ra, mà đây chỉ là bất động sản, có thể nghĩ tới cơ nghiệp của phủ Vĩnh Ninh hầu sung túc đến mức nào.
Sau này phân gia, thế tử sẽ được chia sáu phần, các huynh đệ khác mỗi người một phần, mà một phần này cũng có nặng nhẹ, đích tử khẳng định sẽ được thứ tốt hơn.
Do đó cũng có thể thông cảm cho việc các viện đều nhìn chằm chằm vào tước vị thế tử.
Nhi tử của thiếp thất không có quyền kế vị cũng sẽ sớm tìm phe cánh cho mình, sau này sẽ lấy được nhiều thứ tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-196.html.]
Khương Đường giữa trưa không cần phải đến phòng bếp nhỏ hỗ trợ, nhưng mà cũng quay về quan sát một chút.
Lý đại nương cùng Tôn đại nương mời Khương Đường ngồi xuống, lại rang cho nàng một đĩa hạt dẻ ngào đường, thịt heo khô, còn có cá khô và mứt hoa quả, đã chất đầy một cái bao lớn.
Đây đều đồ vật riêng của bọn họ, cố ý giữ lại cho Khương Đường.
Nhờ Khương Đường mà hai người nhẹ nhàng hơn không ít. Khương Đường vẫn luôn ở đây lúc phu nhân sinh bệnh ăn uống không vô, chờ phu nhân hết bệnh rồi lại quay về Yến Kỉ Đường. Tuy rằng ở chính viện nàng cũng được ban thưởng không ít, nhưng nói thật lòng công lao của nàng thì nàng nhận, không phải thì nàng sẽ không giành.
Khiến cho hai người kia vô cùng yên ổn tự tại.
Lý đại nương thành thật: “Sau này có chuyện cần hỗ trợ cứ trực tiếp nói với đại nương!”
Ở Hầu phủ làm việc và sinh hoạt mười mấy năm làm sao lại không có một chút quan hệ. Nhắc tới Yến Kỉ Đường trước mặt phu nhân hoặc có thiếu thứ gì cũng có thể nói với các bà.
Tôn đại nương nói: “Mặc kệ mấy chuyện khác, chỉ tính chuyện đại nương ta có thể tìm cho ngươi một lang quân như ý nha.”
Sắp tới không phải là lễ Khất Xảo sao, trước kia cũng muốn làm mai cho Khương Đường, cảm thấy nàng ấy xinh đẹp, nấu ăn lại ngon, cũng là người thấu tình đạt lý, sợ là sẽ chướng mắt mấy gã sai vặt.
Phải nhìn lên trên mà chọn.
Khương Đường ngượng ngùng cười: “Không cần không cần, ta đây không vội, Tứ nương tử có thai, thế nào cũng phải chờ tiểu công tử bình an chào đời.”
Tôn đại nương tán đồng gật đầu: “Nói vậy cũng đúng.”
Bà cũng biết Trịnh thị vẫn luôn quan tâm chuyện Lục Cẩm Dao có thai nên hỏi thăm vài câu: “Yến Kỉ Đường có thiếu thứ gì không, Tứ nương tử có thèm món gì không.”
Yến Kỉ Đường không có thì có thể nhờ phòng bếp nhỏ của chính viện mua giúp, chắc chắn là mua được.
Khương Đường nghiêng đầu: “Trời nóng, Tứ nương tử đang giảm cân trong hè, cũng không có thèm món gì cả.”
Tôn đại nương cùng Lý đại nương suy nghĩ, làm chủ tử thì sẽ có băng để xài, làm sao mà nóng được: “Trời nóng thì cứ dùng một ít băng, như vậy sẽ không nóng nữa.”
Cho dù người có thai không thể đụng vào băng nhưng có thể đặt chậu băng ở góc tường, đừng tham lam khí lạnh là được.