Cố Kiến Châu là trạng nguyên năm hai mươi mốt, còn quan vị của lão đại Cố Kiến Phong là Vĩnh Ninh hầu nhờ  tìm cho. Chỉ là ở cổ đại chú trọng chuyện lập trưởng lập đích, chỉ cần Cố Kiến Phong  phạm sai lầm thì tước vị chính là của , chạy cũng chạy  thoát.
Khương Đường  hiểu vì  mà Vĩnh Ninh hầu  xin lập thế tử  lúc . Châu Thần Viễn  phế,   yên tâm chính là đại phòng. Thế tử còn  thể  phế, càng huống hồ rằng phủ Vĩnh Ninh hầu vẫn  xin lập thế tử.
Vĩnh Ninh hầu là  để cho đại phòng yên lòng.
Đám nha  ở Yến Kỉ Đường  từng nghĩ đến tước vị, vốn là nha  của phủ Vĩnh Ninh hầu nên dù  nghĩ thì cũng là ngày  chia nhà sẽ cùng  theo Lục Cẩm Dao.
Cố Kiến Châu  càng  từng nghĩ đến,  trưởng như cha trưởng tẩu như , tước vị là của  trưởng,  thể xía tay .
Người duy nhất từng  ý nghĩ  là Lục Cẩm Dao.
Nàng  tưởng rằng Vĩnh Ninh hầu mãi  lập thế tử là bởi  hài lòng với phòng trưởng. Luận tài hoa, Cố Kiến Phong còn chẳng sánh  với Cố Kiến Thủy, chứ càng  luận  với hai   cùng  sinh ,  lẽ là  điều  hài lòng, nhưng trưởng tử…  cũng vẫn  xem trọng.
Trong lòng Lục Cẩm Dao   thất vọng, nhưng  biểu hiện  bên ngoài. Nếu như Trịnh thị   kẻ bất mãn với chuyện lập thế tử thì sẽ chỉ càng bất mãn hơn với  .
Nói một nghìn một vạn lý lẽ thì tước vị  vẫn là của Vĩnh Ninh hầu, chuyện kế thừa tước vị, nàng   nghĩ cũng vô dụng.
Nguyên tắc  , xử sự của Lục Cẩm Dao là, nếu như   ai hại nàng  thì nàng  sẽ   tay.  nếu  kẻ nhúng tay  Yến Kỉ Đường thì chớ trách nàng .
Thật , thành hôn hơn hai năm, lúc mới tân hôn vì để nàng  tin tưởng mà Cố Kiến Châu  thể tranh một cái cáo mệnh vì nàng, nhưng  là điều  thể.
 bây giờ, nàng tin.
Lục Cẩm Dao mới hiểu  tâm tư của Cố Kiến Châu.
Đến Điền Nam    là vì chí lớn và bách tính, mà cũng  một phần nguyên nhân ở nàng.
Dù cho   tước vị thì những ngày   cũng sẽ  tệ. Nếu  như  thì còn nghĩ chuyện   gì.
Cố Kiến Châu  từng nhắc đến mấy chuyện , là tự Lục Cẩm Dao cảm nhận .
Kể từ khi Cố Kiến Châu   nửa tháng,  sớm đến Điền Nam . Lục Cẩm Dao  cho  bức thư nhà,  đến chính viện hỏi Trịnh thị  đồ gì kèm theo , để đưa  cùng.
Trịnh thị nhớ con  nên  một bức thư   đích  chuẩn  đồ ăn y phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-191.html.]
Mấy thứ  Lục Cẩm Dao đều  chuẩn  cả, nhưng đây là tâm ý của Trịnh thị nên nàng  cũng  cụt hứng.
Thu dọn xong đồ đạc, Trịnh thị kéo Lục Cẩm Dao  xuống, hỏi nhỏ nàng  về chuyện ăn uống dạo gần đây: “Có cần cho con một một ma ma  kinh nghiệm nữa , bây giờ Yến Kỉ Đường chỉ  tám nha , chắc  thêm hai  nữa.”
Lục Cẩm Dao lắc đầu đáp: “Một  con  dùng hết nhiều nha  như thế.”
Tám nha   đủ , bây giờ Khương Đường và Bạch Vi cũng  thể  chủ công việc, những nha  khác đều   kẻ tính tình hấp tấp. Biết Cố Kiến Châu  ở đây nên   cũng đề phòng nghiêm ngặt.
Trịnh thị cảm thấy một nha  nhất đẳng và một nha  nhị đẳng  mất thì chỗ Lục Cẩm Dao chẳng còn  hữu dụng nữa.
Nên bèn điều Nam Hương hoặc Nam Tuyết sang,   điều một tiểu nha  chạy việc vặt trong phủ đến  việc vặt vãnh.
Không ngờ là Lục Cẩm Dao  dùng.
“Nam Hương  việc, ở bên cạnh con  cũng yên tâm hơn đôi chút.”
Lục Cẩm Dao  Trịnh thị là vì  cho nàng  nhưng thật sự là  dùng đến, hơn nữa bên cạnh Trịnh thị chỉ  hai đại nha . Nàng   dâu thì nào  thể lấy nha  của  chồng .
“Vậy mẫu  cho con một ma ma,  lớn tuổi kinh nghiệm nhiều.” Lục Cẩm Dao mỉm  với Trịnh thị, như thế thì nàng  an tâm mà Trịnh cũng yên lòng.
“Vậy .” Trịnh thị vẫn   về chuyện của Cố Kiến Châu nhưng Cố Kiến Châu   ở đây, sợ  càng nhiều thì Lục Cẩm Dao sẽ càng buồn hơn.
Trịnh thị: “Bình thường  thiếu thứ gì   ăn thứ gì thì cứ trực tiếp bảo nha   tìm quản sự, lúc về con mang ít tổ yến cao da lừa về.”
Hai thứ   thể bồi bổ  thể, ăn từ từ   đối với sức khỏe. Còn  cả hạch đào, hạt thông, ăn  thì hài tử sinh  sẽ thông minh.
Vĩnh Ninh hầu mang về một ít nho, đào tiến cống, mấy thứ  chỗ bà nhiều, ăn  hết.
Lục Cẩm Dao gật đầu: “Cảm ơn mẫu .”
“Mấy cái   cần cảm ơn, con cứ chăm sóc bản  cho , thiếu thứ gì thì cứ  với đại tẩu con.”
 
Trịnh thị bảo Nam Hương đến khố phòng lấy tổ yến và cao da lừa, lát nữa thì đưa đến Yến Kỉ Đường.