Hôm nay An Dương   ngoài mang theo  ít thứ.
Nàng  , đầu bếp với gã sai vặt , còn  chở mấy thứ như nồi chén gáo bồn.
Tổng cộng  ba xe.
An Dương hào phóng : “Vậy thái tử  xe cuối cùng , nhưng đồ   nhiều, thế tử vất vả chen chúc một chút .”
Chu Thần Viễn nào dám  vất vả,  cắn răng, đỡ tay gã sai vặt chui  xe ngựa.
Mấy gã sai vặt với xa phu cũng  thương   mệnh  như , chỉ  thể chờ ở đây, chờ  của phủ Định Bắc hầu tới đón. Có lẽ  khi trở về còn  phạt tội  chăm sóc chu đáo, nhưng  thì cũng đúng  đúng tội thôi.
Bên cạnh là chậu chậu bát bát, chỉ  một góc là  . Mặt Chu Thần Viễn nặng nề đến mức  thể nhỏ  nước,   chỉ kêu xa phu cọ nhẹ xe ngựa của Vĩnh Ninh hầu phủ, kết quả  khiến cho  ngã ngựa đổ.
 là kỳ lạ.
Chân    thương,  qua ba tháng  khỏi ,  ngoài một chuyến mà mỹ nhân còn   gặp, thật là xui xẻo.
Trên đường xóc nảy, Chu Thần Viễn  tiếng leng ca leng keng suốt cả quãng đường, thỉnh thoảng còn  nồi chén gáo bồn va    . Chờ đến khi   chịu đau  la lên  một nửa thì xe ngựa của Lục Cẩm Dao  từ cửa phụ góc Đông Nam  phủ.
Sau khi Khương Đường xuống xe  lập tức  mời phủ y,  khi chẩn trị một hồi, phủ y  bình yên vô sự, thai tượng mạch tượng đều bình thường, bọn nha  Yến
Kỉ Đường mới yên tâm.
Có phúc cùng hưởng,  họa cùng chia, nếu Lục Cẩm Dao xảy  chuyện, mấy nha  Yến Kỉ Đường đều chạy  thoát.
Lục Cẩm Dao cảm thấy   cả, nhưng mà đột nhiên phanh gấp,  âm thanh đằng   cho hết hồn,  bên  là Chu Thần Viễn, trong lòng còn sảng khoái,  thể xảy  chuyện gì chứ.
Hoài Hề hỏi rõ Khương Đường  chuyện xảy ,  xe ngựa của phủ Định Bắc hầu  lật, còn nhà  thì bình yên vô sự, nàng  thở phào nhẹ nhõm.
“Đáng lắm,   thể   mắt  chứ?!” Hoài Hề cũng  thắc mắc tại  đột nhiên xe ngựa  va chạm, chỉ : “Những chuyện  khó lòng phòng , đại nương tử   chuyện gì là ,   xem xa phu, dặn dò thêm mấy câu.”
 
Khương Đường gật gật đầu, nàng cảm thấy nên  một tiếng với Lục Cẩm Dao.
Lần đó ở thôn trang, là bởi vì  xảy  chuyện gì nên nàng  .
Lần  suýt nữa  xảy  chuyện, nếu thật sự bởi vì nàng mà hại Lục Cẩm Dao thì lương tâm nàng  thể chịu .
Khương Đường   phòng  từ đầu đến cuối  việc, bao gồm cả chuyện Cố Kiến Sơn  tay giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-185.html.]
Lúc  Lục Cẩm Dao  nghĩ, e là vì Khương Đường.
Tuy  chuyện  là Khương Đường gây , nhưng thật sự  thể đổ lên đầu Khương Đường. Có nhan sắc như    thứ Khương Đường  thể quyết định, ngày thường, bởi vì ngoại hình  mà   thêm mấy cái thì thôi ,  trách chỉ  thể trách Chu Thần Viễn dại gái nên mới to gan lớn mật.
Lục Cẩm Dao : “Người  đều  quả báo,  tới gặp chuyện như     với .”
Đỡ cho nàng  đột nhiên  tin   luống cuống tay chân.
Khương Đường là nha  của nàng , nếu nàng  lấy   ít thứ  từ chỗ Khương Đường thì cũng nên che chở cho nàng, tất cả nha  khác đều như thế.
Khương Đường thành tâm thật ý : “Đa tạ đại nương tử.”
Lục Cẩm Dao vì  xe ngựa đột nhiên dừng  với động tĩnh phía   cho hoảng sợ, nhưng con của nàng   yếu ớt như .
Dù  Chu Thần Viễn  thể khỏi ngay , nếu   bởi  mà  thương tật gì thì e rằng    thể   ghế thế tử  nữa.
Tuy     cho ghê tởm, nhưng nếu vì  mà cắt đứt vị trí thế tử của  , ngẫm thấy cũng  đáng giá.
Lục Cẩm Dao: “Sau   né xa loại  như thế, lát nữa kêu Bạch Vi  hỏi thăm Chu gia như nào . Không   mang lá sen với tôm cá về , tối nay   ăn cơm hấp lá sen mà ngươi .”
Mắt Khương Đường cong lên, nở một nụ  với Lục Cẩm Dao: “Nô tỳ sẽ   ngay.”
Bạch Vi phụng mệnh  ngoài hỏi thăm tin tức, qua một canh giờ  mới trở về.
Mặt trời xuống núi, đầu hẻm bên ngoài  một đám đại nương  chụm     , đừng  thế gia quyền quý bề ngoài rạng rỡ, nhưng trong miệng dân chúng chỉ là đề tài câu chuyện lúc rỗi rãi mà thôi.
Bạch Vi dùng hai túi hạt dưa đổi lấy một tin tức đáng tin.
Phủ Định Bắc hầu thế tử vô ý ngã từ  xe ngựa xuống,  thương đùi , quản sự của phủ Định Bắc hầu gần như  mời tất cả đại phu của Thịnh Kinh đến.
 
Sau đó  đuổi đám đại phu đó .
Đại phu chỉ là đại phu, chứ   thần tiên,   cách biến cho chân của Chu Thần Viễn khỏi ngay.
Người  bảo thương gân động cốt mà  dưỡng một trăm ngày,  hết ba bốn tháng thì  lành .
Chỉ  thể dưỡng từ từ mà thôi.