Trịnh thị nghĩ Cố Kiến Sơn tối sẽ sang nên  sớm chuẩn   và điểm tâm.
“Đã về  mà  vẫn còn bận rộn như ,  chú ý nghỉ ngơi, đừng để mệt mỏi hại .” Trịnh thị tha thiết dặn dò: “Lần  trở về đến lúc nào thì ?”
Nếu ở  lâu thì  thể tính tới chuyện hôn sự.
Trịnh thị  Cố Kiến Sơn  thích  tới chuyện nghị  cho  nên lúc  mới trở về bà cũng  .
Phải chờ ít nhất năm, sáu ngày nữa.
Cố Kiến Sơn : “Khi nào Thánh Thượng hạ lệnh thì sẽ .”
Trịnh thị nghĩ ngợi gì đó  gật đầu: “Vậy đưa sang cho con mấy nha , Yến Hồi Đường quá mức quạnh quẽ, con ở cũng  thoải mái,  mấy nha  truyền lời thì sẽ thuận tiện hơn một chút.”
Gã sai vặt sẽ  ít khi túc trực ở hậu viện  ban đêm, ở hậu viện đều là chủ tử và nha , nếu túc trực ở đó thì sợ sẽ  va chạm.
Hơn nữa  xảy  chuyện của Trương quản sự nên ban đêm tuyệt đối  thể để sai vặt ở .
Cố Kiến Sơn : “Không cần, con thích an tĩnh,   ở bên ngoài thì lòng con  yên.”
Vậy thì   mới  đây, dù bây giờ  thành  nhưng cũng   quen với việc   bên gối chứ.
Ánh nến lập lòe, Trịnh thị lộ  nụ  dịu dàng: “Con   thì thôi … Được , thấy con mạnh khỏe là nương yên tâm , thiếu cái gì thì cứ tới tìm quản sự, nếu cần nha  thì cứ mở miệng, đừng ngại.”
Cố Kiến Sơn: “Vâng,  con về đây.”
Trịnh thị bước hai bước từ chính phòng   ngoài, Cố Kiến Sơn hít một   gọi Xuân Đài trở về.
“Lát nữa ngươi cứ trực tiếp  về.”
Ở giữa con đường từ chính viện đến Yến Hồi Đường chính là đường  tới phòng hạ nhân.
Cố Kiến Sơn  thể  về một  nên  cần Xuân Đài  theo. Xuân Đài cẩn thận : “Tiểu nhân tuân mệnh.”
Ban đêm  oi bức như ban ngày, Xuân Đài    đường, thỉnh thoảng  đầu  xem để tránh   thấy  rõ sẽ  đụng trúng
Đi qua núi giả thì sẽ thấy một hành lang dài, đó chính là ngã rẽ, Xuân Đài  tới đó thì vẫn tiếp tục   một bước.
Cố Kiến Sơn dừng  một hồi,  định nhấc bước thì ma xui quỷ khiến thế nào mà  đầu  khẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-175.html.]
 
Vừa   thấy một  mặc y phục màu lam cầm theo một chiếc đèn lồng. Y phục mùa hè mỏng nhẹ khiến vạt áo phất phơ trong gió đêm.
Là Khương Đường.
Con đường     qua  nhiều . Trước   treo đèn lồng, cả đoạn đường đều đen như mực. Sau  mới bắt đầu treo đèn, lúc  trở về thỉnh thoảng  thể thấy Khương Đường, nàng cứ giống như một con thỏ, cứ chạy thục mạng như  sói lớn đuổi theo phía .
Hình như đây là  đầu tiên Khương Đường theo  . Thật là trùng hợp.
Khương Đường cầm theo đèn lồng dừng  ở một chỗ cách Cố Kiến Sơn  xa  gần, thấy   qua thì lập tức hành lễ.
Chờ Cố Kiến Sơn   thì nàng mới tiếp tục .
Cứ giữ  cách  xa  gần như  mà  theo, Khương Đường  tới Yến Kỉ Đường thì rẽ sang đoạn đường bên đó, đường từ chính viện đến Yến Kỉ Đường cứ cách một đoạn thì sẽ treo một chiếc đèn lồng, chỉ  duy nhất một đoạn  là   treo.
Khương Đường  về phía  một ngắn    một hồi,  đó mới tiếp tục  về.
Khương Đường về Yến Kỉ Đường thì  chui  phòng bếp nhỏ.
Vừa nghỉ ngơi  chốc lát thì Hoài Hề   : “Đại nương tử kêu ngươi qua đó, hẳn là sắp xếp công việc mới cho ngươi.”
Lộ Trúc   thì một nửa công việc của Yến Kỉ Đường     quán xuyến.
Một  Hoài Hề như một cây cột cũng chẳng chống vững nhà, mấy nha  khác thì   việc cho lắm, cũng chỉ  Khương Đường là  thể dùng .
Mấy ngày nay Khương Đường đến chính viện nên  nhiều việc do Lộ Trúc đảm nhận  giờ đều nhờ Bạch Vi  .
Một  Bạch Vi  thể lo liệu quá nhiều việc, nàng   còn    ngoài, sân viện sẽ lộn xộn cả lên.
Lục Cẩm Dao  tính toán của , Khương Đường học cái gì cũng nhanh hơn  khác, lá gan cũng lớn.
Hoài Hề quản lý cửa hàng cùng thôn trang hồi môn của nàng , mỗi tháng đều  đến thăm cửa hàng hai ,  tới bảy gian cửa hàng, hơn nữa còn  thôn trang nên  thể quán xuyến hết .
Trước  Lộ Trúc phụ trách sàng lọc bái  của các phủ gửi tới, cũng sẽ tới lui với  của các phủ, trừ việc  thì nàng  còn quản lý chìa khóa tư khố.
Lục Cẩm Dao  nghĩ sẽ để Khương Đường ở phòng bếp nhỏ hoài như .