Chuyện Cố Kiến Sơn thích ngọt là do chính miệng Xuân Đài  cho nàng .
Hoặc là phần cơm    dành cho Cố Kiến Sơn, hoặc là lúc  Xuân Đài   dối, lừa gạt nàng.
Khương Đường cảm thấy khả năng cao là vế .
Khương Đường  thể  tìm Xuân Đài tranh luận, càng  nên ở chỗ  rối rắm chuyện    dối  .
Nói cũng   , ắt hẳn  cũng  lý do của .
Trong mắt Xuân Đài, nàng hẳn là một   trèo cao cho nên mới cố ý tìm hiểu sở thích của Cố Kiến Sơn.
Mà sự thật như thế nào cũng  quan trọng.
Cố Kiến Sơn  lẽ  sớm  nàng hỏi thăm Xuân Đài, một món ngọt một món cay, cho dù  nhận lấy thì chắc cũng sẽ  nuốt xuống mấy món   thích  nhỉ.
Lúc nàng ở chính viện   nhiều món ngọt như .
Gì mà bánh bao, thịt xào chua ngọt gì đó nàng đều   qua.
Cho dù   đó là Cố Kiến Sơn,   thích ăn cay chứ   ăn ngọt thì  ích gì  chứ.
Sở thích của Cố Kiến Sơn một chút cũng  liên quan tới nàng.
Khương Đường ơi là Khương Đường, đừng quên ước nguyện ban đầu của ngươi là  báo ơn,   nảy sinh tâm tư khác.
Khương Đường  : “Ta  , Nam Tuyết tỷ tỷ.”
Buổi chiều Khương Đường   việc gì xin nghỉ hai khắc cùng với Hoài Hề  ngoài mua một ít đồ vật.
Xương heo, gan heo cùng với hai con gà, chuẩn  nấu một nồi cháo lòng cùng với một nồi canh gà hầm xương heo.
Một con gà còn dư  Khương Đường dự định  món gà hầm nấm,  bạc mà  kiếm chính là đồ ngốc, cần gì  quan tâm    là Cố Kiến Sơn  , cứ xem như là   .
Lúc Khương Đường  gà hầm nấm  thả  trong đó nửa quả ớt, chỉ để nêm nếm một chút,  cảm nhận kĩ thì sẽ  thấy  độ cay.
Những miếng gà  để nguyên miếng, ít xương, bỏ  trong miệng sẽ chỉ cảm thấy  thịt là thịt. Cắt một ít khoai tây bỏ , ninh mềm ăn với cơm là ngon nhất.
Món gà hầm nấm  nấu vàng ươm, nước canh đặc sệt, một chút xương còn dư   thể để lát nữa chia cho đám Bội Lan cùng ăn.
Một nồi canh gà hầm nấm cùng hai chén cơm hẳn sẽ đủ cho một  ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-173.html.]
 
Lúc đồ ăn gần nấu xong, Khương Đường  truyền lời cho nha  ở chính viện, chờ món ăn  nấu  tất thì  thấy một đám    Yến Kỉ Đường. Khương Đường chỉ lo việc nấu ăn, mấy chuyện khác thì mặc kệ.
Nha   thật sự cầm theo một lượng bạc, Khương Đường chỉ lặng lẽ nhận lấy.
Một lượng, cũng   là thức ăn quý giá gì mà,   đưa nhiều bạc thế .
Bán thức ăn cho  khác cũng chỉ thu  mười mấy văn, do phối hợp nhiều nguyên liệu với  nên nàng cũng kiếm  một đồng.
Nếu  là cho Cố Kiến Sơn, nàng càng ngại công phu sư tử ngoạm[1].
[1] Cắn một phát  cả miếng to, ý chỉ là bán đắt tiền để kiếm một khoản lớn.
Xuân Đài  sớm  chờ ở giao lộ, nhận cơm   mấy câu cảm tạ với nha  ở chính viện xong mới vội vã chạy về Yến Hồi Đường.
Hắn sợ tốn quá nhiều thời gian  đường sẽ khiến cho thức ăn  nguội.
Xuân Đài   phòng liền mở cửa sổ  một chút,  đó  ở mép giường hô nhẹ hai tiếng công tử.
Cố Kiến Sơn mở to mắt: “Có chuyện gì?”
Xuân Đài nhẹ giọng : “Tiểu nhân đem cơm tới, công tử ăn nhiều một chút .”
Cố Kiến Sơn ho khan hai tiếng, trong miệng thoang thoảng mùi m.á.u tươi,  : “Đặt sang một bên  .”
Xuân Đài: “Ngài ăn mấy miếng , ăn nhiều một chút thì bệnh tình mới nhanh khỏi, phu nhân cũng sẽ  lo lắng. Tiểu nhân  lấy mấy món  nấu xong, tiểu nhân đỡ ngài dậy.”
Xuân Đài  cũng  sai, ăn nhiều một chút thì bệnh mới tiến triển . Cố Kiến Sơn tự chống   dậy: “Lấy cái bàn nhỏ ,  ăn ở đây.” Nếu  thể xuống giường thì công tử chắc chắn sẽ bước xuống.
Lòng Xuân Đài bỗng nhiên thắt , nhanh chóng đem bàn nhỏ tới,  đó  lấy hộp cơm, hộp cơm so với  còn lớn hơn một chút,  mở   thấy một tầng bông gòn mỏng  lót bên trong.
Tổng cộng  ba tầng, tầng nào cũng  lót xung quanh, món ăn  đặt vững chãi bên trong.
Xuân Đài  hộp cơm sửng sốt một hồi  mới nhanh tay lẹ chân đặt thức ăn lên bàn.
“Công tử nếm thử xem  hợp khẩu vị .”
Cố Kiến Sơn dùng tay trái cầm muỗng, múc một muỗng cháo đưa lên miệng.