Khương Đường căn bản   bộ trang sức   giá trị bao nhiêu,   nhiều lắm chỉ đeo vòng cổ bạch kim mười mấy ngàn, nàng cũng  thể hỏi Lục Cẩm Dao bộ trang sức  giá trị bao nhiêu tiền.
Chỉ còn cách  tiệm cầm đồ hỏi.
Đầu tiên Khương Đường nghĩ đến  hiệu cầm đồ hỏi giá, nhưng giờ nghĩ  nàng thấy  đơn giản,  chừng nàng  tiệm cầm đồ  trở thành dê béo. Có thể chưởng quỹ sẽ nghi ngờ nàng trộm đồ, tới hồi báo quan sẽ khiến cho  của phủ Vĩnh Ninh hầu .
Vậy thì  .
Khương Đường kiềm chế suy nghĩ sung sướng của , Trịnh thị luôn hào phóng,  tay rộng rãi.
Phần thưởng kếch sù  ,  chỉ bởi vì mười ngày nàng chăm lo cho bà, còn  một phần nguyên nhân là  ở   Cố Kiến Sơn.
Trịnh thị coi bộ là vì Cố Kiến Sơn bình an trở về mới vui mừng như , nếu bà  Cố Kiến Sơn  thương, chắc chắn tinh thần  yên, trong lúc đại hỉ đại bi sợ là  ngã bệnh.
Nàng  hỗ trợ Cố Kiến Sơn gạt Trịnh thị, giúp  nhanh chóng lành vết thương.
Chữa bệnh  đại phu, điều nàng  thể  chỉ là đưa cơm mà thôi, đưa cơm cũng  an ,    phát hiện sẽ   nhiều lời qua tiếng .
Khương Đường nghĩ  một chủ ý,   nàng nấu đồ ăn bán cho nha  viện khác, nếu  thể   bán cho Xuân Đài thì  .
Điều  còn  bàn bạc kỹ hơn.
Nếu  chỉ  thể  ngoài  ban đêm,    buổi tối nàng về Yến Kỉ Đường chậm hơn chút .
*
Nam Hương đến Yến Hồi Đường một chuyến, hỏi khi nào ngũ công tử rảnh.
Ban ngày Cố Kiến Sơn  đến chính viện, Nam Hương còn tưởng  Cố Kiến Sơn  ở trong phủ. Không ngờ khi hỏi bà tử trông cửa, ngũ công tử   ở bên trong.
Nam Hương chờ bà tử thông báo mới  .
Yến Hồi Đường  ở phía đông bắc của phủ Vĩnh Ninh hầu, viện khá lớn, bên trong còn  một hoa viên nhỏ.
Trong viện  trồng nhiều nhất là tùng bách,  trồng mười mấy năm, chúng nó xanh um tươi .
Không thấy hoa cỏ,  qua cổng vòm bằng đá,  thêm một đoạn nữa là  thể thấy nhà chính.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-171.html.]
Đằng  nhà chính là một mảnh đất trống lớn,  lát bằng đá, bên cạnh  một cái giá gỗ, phía  đặt đao, kiếm  gắn tua rua màu đỏ, là nơi luyện công của Cố Kiến Sơn.
Xuân Đài  ở cửa canh giữ, cái miệng dẻo quẹo gọi một tiếng tỷ tỷ, nhưng  mặt  tỏ  vẻ đau khổ : “Hôm nay tâm trạng của công tử  , tỷ tỷ để ý chút nha.”
Nam Hương gật gật đầu, tất nhiên sẽ  lắm miệng hỏi  tâm trạng của Cố Kiến Sơn   .
Nàng gõ cửa  , vẫn luôn cúi thấp đầu, căn bản  dám nâng lên: “Ngũ công tử, phu nhân kêu nô tỳ tới hỏi khi nào công tử  thời gian, cả nhà tụ  ăn bữa cơm. Đầu tháng năm nhị công tử trở về, bây giờ ngũ công tử về còn  gặp qua nhị gia nữa.”
Cho dù ở cùng một phủ, bởi vì thời gian kết thúc công việc khác  nên  cùng một viện thì sẽ   gặp mặt.
Nam Hương  xong, cúi đầu lẳng lặng chờ Cố Kiến Sơn  chuyện. “Gần đây quân doanh xảy  nhiều chuyện, chờ thêm mấy bữa nữa .” Nam Hương: “Vậy nô tỳ xin cáo lui.”
Từ đầu tới cuối, Nam Hương chỉ    đất  chân.
Chờ Nam Hương rời , Xuân Đài bước đến cửa sổ hé mở,  dùng sức ngửi ngửi, trong phòng   mùi thuốc nào cả.
Xuân Đài giao thiệp với nha  chính viện nhiều nhất, Nam Hương Nam Tuyết tận tâm như tóc,  chừng sẽ  phát hiện.
Cố Kiến Sơn đỡ ghế dựa  dậy, chậm rãi dịch đến mép giường  xuống.
Xuân Đài  đến đỡ, Cố Kiến Sơn xua xua tay: “Không cần,  đốt băng gạc  dùng ngay , bả thuốc cũng đốt luôn , khi   ngoài bốc thuốc nhớ cẩn thận một chút.”
Xuân Đài đáp một tiếng : “Tiểu nhân  ghi tạc trong lòng, tuyệt đối  tạo thêm gánh nặng cho công tử. Công tử, hôm qua Nguyệt Vân của Yến Kỉ Đường tới, đưa sổ sách của Cẩm Đường Cư, với  ba mươi lượng bạc tiền chia hoa hồng. Ngoại trừ cái  , còn đưa một vài món điểm tâm.”
Cố Kiến Sơn cố gắng gật gật đầu: “Ngươi cứ xem mà , chọn vài thứ trong nhà kho  quà đáp lễ ,  ngủ một lát.”
Xuân Đài  Cố Kiến Sơn,  cắn chặt răng, đưa tay lau khóe mắt, dựa theo Cố Kiến Sơn dặn dò chọn mấy món  quà đáp lễ.
Buổi trưa Minh Triều đến phòng bếp lớn lấy cơm, mang về tới nơi  lạnh tanh.
Thức ăn  mấy món ngon,  canh gà, thịt luộc tỏi giã, khoai từ nấu xương sườn, gan lợn xào, với rau chân vịt xào, nhưng   món nào nóng.
Đây là Minh Triều  cố gắng nhanh chóng  về . Xuân Đài : “Để   hâm nóng .”
 
Minh Triều : “Không  ngày mai mua cơm từ tửu lâu .”
“Ngươi  ngốc , mua từ bên ngoài về còn nóng ?” Xuân Đài trợn mắt: “Ta nghĩ  một cách.”