Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 165

Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:40:58
Lượt xem: 8

Ngày mốt Cố Kiến Châu sẽ đi, Lục Cẩm Dao còn phải truyền tin cho Bình Dương hầu phủ.

Lộ Trúc là của hồi môn của nàng ấy, nhưng Tinh Tương vốn dĩ là nha hoàn của Yến Kỉ Đường, phải báo tin qua đó.

Bởi vì chuyện của Yến Kỉ Đường mà hai ngày nay, bọn nha hoàn bận tối mặt tối mày.

Chuyện buôn bán Khương Đường lén làm bắt buộc phải dừng lại, hai người khác trong phòng, Lộ Trúc với Tinh Tương đang dọn hành lý đi Điền Nam.

Lần này đi không biết khi nào trở lại, cùng gia phú lộ (1), mang thêm vài thứ tốt hơn là không mang gì.

(1) Ở nhà thì tiết kiệm, ra đường phải mang theo nhiều của để không xấu hổ. Bởi vậy, Yến Kỉ Đường chỉ còn lại tám nha hoàn.

Lộ Trúc là người lo lắng nhất, nàng ấy không ở đây, chỉ có Hoài Hề là được việc. Bây giờ lại là thời điểm quan trọng nhất, đại nương tử có thai, mọi thứ đều phải cẩn thận.

Những người khác càng thấy không yên lòng, tuy Bạch Vi có thể tìm hiểu tin tức, nhưng tính cách không đủ chín chắn, Nguyệt Vân Bán Hạ vốn là người của Yến Kỉ Đường.

Nói nhẹ là tiến thoái vừa đủ, nói nặng là không có chủ kiến.

Mấy người Lục Anh thì thôi khỏi phải nghĩ, cho nên Lộ Trúc mới tìm tới Khương Đường.

“Ta không ở đây, Yến Kỉ Đường chỉ có một nha hoàn nhất đẳng, bây giờ ngươi là nha hoàn nhị đẳng.”

Thay vì nói nhiều thì không bằng cho một quả táo ngọt, Khương Đường nguyện ý đi về phía trước thì mới có thể tận tâm che chở cho đại nương tử.

Khương Đường lập tức hiểu ý của Lộ Trúc, nguyệt ngân của nha hoàn nhất đẳng là hai lượng bạc, hơn nữa được ở phòng hai người. Ngoại trừ chỗ tốt bên ngoài, còn có rất nhiều chỗ tốt không thấy được.

Ví dụ như, cứ hai ngày là Hoài Hề có thể ra phủ một lần, được phép xem sổ sách quản lý cửa hàng, không phải gác đêm, không phải làm việc nặng.

Tuy bây giờ Khương Đường cũng có quyền hạn đó, nhưng như vậy thì có thể danh chính ngôn thuận hơn chút.

Nàng nói: “Lộ Trúc tỷ tỷ cứ yên tâm.”

Lộ Trúc thích nói chuyện với người thông minh: “Ngày thường ta quản lý những nha hoàn dưới quyền, tư khố của đại nương tử, thiệp xã giao của các phủ. Đôi khi cũng sẽ giúp đại nương tử ra ngoài làm việc, ngươi chỉ cần nghe sai bảo.”

Khương Đường: “Ta biết.”

Lộ Trúc vỗ vai Khương Đường: “Vậy hẹn gặp lại vào cuối năm.” Hôm nay là ngày mười bốn tháng sáu, sáng mười sáu sẽ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-165.html.]

Hai ngày nay Lục Cẩm Dao sẽ không giao việc cho Lộ Trúc Tinh Tương, để cho Bạch Vi tiếp quản mọi việc trước, sau khi hai người họ dặn dò rõ ràng tất cả việc của mình xong là có thể về nhà.

Người nhà của Lộ Trúc ở Bình Dương hầu phủ, người nhà của Tinh Tương ở ngay phủ Vĩnh Ninh hầu, dặn dò trong ngoài xong, giờ mới yên tâm rời đi.

Sáng sớm ngày mười sáu tháng sáu, Lục Cẩm Dao đứng ở cổng chính tiễn Cố Kiến Châu đi, sau đó nàng ấy lập tức đến chính viện.

Hàn thị trông chừng mấy ngày, trông tiều tụy hơn rất nhiều. Nàng ta luôn nghĩ có thể ăn được chứng tỏ bệnh tình đã chuyển biến tốt đẹp, nhưng sự thật là Trịnh thị xuống giường còn xuống không được.

Nàng ta muốn chất vấn người của phòng bếp nhỏ, nhưng Trịnh thị có thể ăn được cơm, đại phu thì mời hết người này tới người khác, ai nấy đều lắc đầu kêu bất lực, Hàn thị thật sự không biết phải làm gì đây.

Ngự y trong cung cũng mời rồi, y thuật cao siêu thì có cao siêu hơn ngự y được không?

Nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự phải chuẩn bị quan tài thôi.

Trịnh thị mắc tâm bệnh, ngoại trừ được gặp Cố Kiến Sơn ra thì không còn cách trị liệu nào khác.

Nhưng Cố Kiến Sơn không thể về, tướng lĩnh trong quân, ngoại trừ điều lệnh của Hoàng thượng ra thì không được phép tự tiện rời khỏi quân doanh.

Hoàng thượng không thể nào mặc kệ quân sự Tây Bắc, bởi thế một chuyện nhỏ bé như vậy không đáng để Cố Kiến Sơn trở về.

Mỗi khi thấy mẹ chồng nằm trên giường không ngồi dậy nổi, Hàn thị lại nhớ tới nhi tử đang đọc sách ở thư viện, sau đó thở dài thườn thượt, trong lòng lại cảm thấy vô cùng may mắn, may mà Viễn ca nhi học giỏi, ngày sau sẽ thi khoa cử, chứ không rời nhà quá xa.

Việc Khương Đường có thể làm là giúp Trịnh thị vui vẻ hơn chút.

Nàng mang hoa hoa cỏ cỏ vào trong phòng, tả cho Trịnh thị nghe đồ ăn làm như nào, nguyên liệu nấu ăn lấy từ đâu, Trịnh thị rất thích nghe mấy thứ đó.

Nàng nói với bà mấy chuyện thú vị xung quanh, cái gì chơi vui, cái gì có thể pha trò.

Qua bốn năm ngày, tinh thần Trịnh thị đã tốt hơn chút, có thể đỡ bà xuống giường đi vài bước.

Bà thích nói chuyện với Khương Đường, nếu Khương Đường không phải của hồi môn của Lục Cẩm Dao thì bà chắc chắn sẽ không do dự điều nàng tới chính viện.

Trịnh thị cảm thấy, Khương Đường còn giống nữ nhi của mình hơn nữ nhi, sự hiếu thảo của những người khác với bà giống với tôn kính hơn, mà tôn kính thì không dám thân thiết.

Nếu là hồi trẻ, Trịnh thị sẽ thích cảm giác đó, nhưng bây giờ bà không còn thích nữa.

Có điều tôn nữ tôn tử của bà cũng có nề nếp giống vậy. Khương Đường rất tươi trẻ.

Loading...