Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 160

Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:38:18
Lượt xem: 9

Thật ra Cố Kiến Hải cũng nên ăn mừng một bữa, nhưng chuyện hắn làm quá không đàng hoàng, vừa nhìn thấy hắn Trịnh thị đã nhớ tới Nguyệt Nương kia, vừa nhớ tới Nguyệt Nương là lại nhớ tới Ngô tiểu nương, trong lòng có thể vui mừng được sao.

Lục Cẩm Dao: “Vẫn là mẫu thân suy xét chu đáo, vậy ngày mai mình tụ lại đi, phía trên hạ điều lệnh, Công Bộ thượng thư phụng chỉ đến Điền Nam trị thủy, tứ gia đi cùng, ngày kia xuất phát.”

Trịnh thị nhìn Lục Cẩm Dao, tươi cười cứng đờ trên khuôn mặt: “Cái gì, con lặp lại lần nữa…”

Lục Cẩm Dao lặp lại những chỗ quan trọng, cuối cùng nói: “Đây là Thánh Thượng coi trọng tứ gia.”

Trịnh thị ôm ngực, người làm phụ mẫu không chỉ hy vọng con trẻ có thể ra sức vì nước, mà càng hy vọng con cái có thể phụng dưỡng phụ mẫu. Cố Kiến Sơn đi Tây Bắc là không thể tránh khỏi, bà có tổng cộng ba đứa con, chẳng lẽ chỉ có thể giữ một đứa bên cạnh thôi sao.

Lục Cẩm Dao nói: “Tứ gia đến Điền Nam, tức phụ ở nhà chăm lo cho ngài với cha chồng. Chờ phía bên Điền Nam ổn định, tứ gia sẽ lập tức quay về.”

Lục Cẩm Dao đã củng cố tư tưởng rất nhiều cho việc Cố Kiến Châu rời đi, không ngờ người không thể chấp nhận nhất lại là Trịnh thị.

Trịnh thị lại bị bệnh.

Hết chuyện này tới chuyện khác.

Lục Cẩm Dao về Yến Kỷ Đường chỉ mới có một canh giờ, Nam Hương đã đến truyền lời, nói phu nhân phát sốt, bất tỉnh nhân sự trên giường.

Đại phu đã xem qua, nói là hỏa khí công tâm tích tụ trong lòng, còn về vấn đề hỏa đến từ đâu hắn không nói được.

Đại nương tử của các viện đều đến chính viện, một đám người vây quanh ngoài phòng.

Hàn thị chất vấn Lục Cẩm Dao: “Muội đã nói gì với mẫu thân, người đang khỏe mạnh sao tự dưng lại ngã bệnh?”

Lục Cẩm Dao nói: “Tứ gia phải đi Điền Nam trị thủy, nói xong chuyện này mẫu thân kêu ta về đi, sau đó Nam Hương chạy tới.”

Hàn thị khó hiểu hỏi: “Tứ đệ ở Hàn Lâm viện, sao có thể đi trị thủy?”

Trị thủy luôn do Công Bộ quản lý, Cố Kiến Châu là một Hàn Lâm tu soạn, không đi biên sách, đi trị thủy gì chứ!

Chuyện đến nước này, Lục Cẩm Dao không giấu được nữa: “Tứ gia bị điều đến Công Bộ rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-160.html.]

Hàn thị cũng suýt nữa bị hỏa khí công tâm, nàng ta khẽ hé miệng, chỉ vào nha hoàn bên cạnhTư Hà nói: “Ra ngoài mời thêm một đại phu tới, làm sao lại bị hỏa khí công tâm, nếu phụ thân về thì ta biết phải giải thích như nào?”

Lục Cẩm Dao: “Đã mời đại phu.”

Nàng ấy đâu phải đại phu, làm sao biết lý do bị hỏa khí công tâm, nhưng Hàn thị nói đúng, người đang yên đang lành lại bị bệnh, Vĩnh Ninh hầu mà về thì đúng thật không thể giải thích nổi.

Ngay cả phía bên Cố Kiến Châu nàng ấy cũng không thể giải thích được. Việc Trịnh thị bị bệnh là lỗi của Yến Kỉ Đường bọn họ.

Ngày mốt Cố Kiến Châu còn phải đi Điền Nam, Lục Cẩm Dao không biết phải làm sao.

Hàn thị: “Bây giờ không phải lúc tự trách, mời thêm mấy đại phu nữa. Kêu gã sai vặt đi truyền lời cho phía bên phụ thân, chuyện này phiền toái… muội đi về trước đi, đừng để lo quá hóa bệnh ở đây.”

Nếu Lục Cẩm Dao lại xảy ra chuyện gì nữa thì chuyện sẽ thành lỗi của người làm tẩu tử như nàng ta.

Lục Cẩm Dao không nhúc nhích, Vân thị nhỏ giọng khuyên nhủ: “Muội có thai, bây giờ phải lấy đứa trẻ làm trọng, bên chỗ mẫu thân có chúng ta đây mà.”

Lục Cẩm Dao thở dài: “Ta kêu Khương Đường đến đây, mẫu thân bị bệnh e là ăn uống không ngon, Khương Đường ở bên này ta cũng yên tâm hơn chút.”

Vân thị vỗ vỗ cánh tay Lục Cẩm Dao an ủi: “Nếu có tin gì, ta sẽ kêu người báo cho Yến Kỉ Đường ngay.”

Sự việc phát sinh đột ngột, nếu không phải Trịnh đã từng là cao thủ trạch đấu thì Khương Đường còn nghi ngờ có người âm thầm hạ dược.

Khương Đường vội vàng đến chính viện, bọn nha hoàn đều lo lắng sốt ruột.

Lý đại nương với Tôn đại nương đi theo Khương Đường kiểm kê đồ thừa trong phòng bếp nhỏ: “Đầu xuân lại đột nhiên ngã bệnh, không ăn nổi cơm, người gầy một vòng lớn.”

Hai người họ cũng rất vội, làm việc trong phòng bếp nhỏ, là lo cơm nước cho các chủ tử.

Ăn không ngon là lỗi của họ.

Mà phải nói đúng là nhàn quá sinh bệnh, phu nhân cả ngày không phải làm gì, không trúng gió không dầm mưa, đang yên đang lành lại sinh bệnh. Nhìn các nàng đi, có việc gì mà không làm, nhưng vẫn khỏe phây phây, không bệnh không tai.

Nhưng hai người họ chỉ dám nghĩ lời này trong lòng, hay nói thầm, chứ không dám nói với Khương Đường, càng không dám thể hiện suy nghĩ trong lòng ra trên mặt.

Khương Đường nói: “Người bệnh miệng bị đắng, nấu chút cháo trắng đi, luộc thêm hai hột vịt muối, nấu thêm một chồng tôm khô, những món khác không cần đâu. Hầm chút canh nóng, hấp mấy cái màn thầu, phu nhân không ăn cơm nhưng hầu gia về vẫn phải dùng.”

Loading...