Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 154

Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:38:08
Lượt xem: 7

Lộ Trúc ở lại bên trong chia thức ăn, Khương Đường đi ra ngoài canh giữ. Rất nhanh, đại phòng nhị phòng tam phòng cũng có người tới, ngoại trừ Cố Kiến Sơn, người một nhà đều ở chính viện.

Trong phòng vô cùng náo nhiệt, bọn nha hoàn đi qua nhĩ phòng, ríu rít nói chuyện không ngừng.

Khương Đường vẫn luôn tò mò Bạch Vi hỏi thăm tin tức từ nha hoàn khác như thế nào, làm sao mà cái gì cũng biết.

Lần này thì hiểu rồi.

Ngay từ đầu Khương Đường chỉ lẳng lặng nghe, mấy nha hoàn nói không gì khác hơn là chuyện son phấn, son môi nhà nào dễ dùng, phấn nhà nào đẹp nhất.

Cho đến khi có người hỏi Khương Đường: “Ngày thường ngươi dùng loại nào thế? Loại nào là dùng tốt nhất?”

Vĩnh Ninh Hầu phủ, cho dù tính cả các chủ tử, người đẹp nhất cũng là Khương Đường.

Nha hoàn trong viện khác không ít lần len lén nhìn nàng, thật sự giống như tiên nữ. Cho dù cùng người khác mặc xiêm y giống nhau, cũng có thể thoáng cái liền chú ý tới nàng.

Vô luận là động hay là tĩnh, đều có thể làm cho người ta cảm giác được phong thái bất đồng.

Khương Đường há miệng, loại thời điểm này không nên nói ta không cần dùng cái gì cả, ta vốn là đẹp bẩm sinh như vậy.

Nàng mỉm cười: “Ngày thường ta luôn đi ngủ sớm, uống nhiều trà hoa, uống nhiều nước. Son phấn không cần bôi quá nhiều, chỉ cần quét nhẹ một lớp phấn trên mặt là được, son môi cũng vậy, chỉ cần điểm một chút rồi mím môi lại là được rồi.”

Có người mang theo son phấn, thử ngay tại chỗ, quả nhiên so với trước kia nhìn đẹp hơn rất nhiều.

Khương Đường: “Còn có phấn phủ trân châu nữa, buổi sáng buổi chiều gì cũng bôi một lớp là được rồi, ngày thường đi nơi râm mát, tuyệt đối đừng để tiếp xúc trực tiếp với ánh mặt trời.”

“Oa, thì ra là như vậy sao!”

Bọn nha hoàn ngươi một lời ta một câu, sau đó liền bắt đầu tán gẫu.

Công tử nhà ai lại dưỡng ngoại thất, nhà ai bị tấu chương vạch tội, chuyện riêng tư của các nhà, đám nha hoàn này biết rõ ràng từ đầu đến cuối.

Bình thường tin tức linh thông nhất không phải là đại nha hoàn các viện, mà là nha hoàn thường xuyên chạy ra ngoài. Chuyện trong phủ khác dù có hăng hái hơn nữa thì cũng sẽ không nói chuyện của chủ tử mình nửa câu.

Có lẽ một phần nguyên nhân là nó chẳng liên quan.

Nha hoàn Yến Phương Đường nói: “Còn nữa, phòng các ngươi mỗi ngày đều thơm như vậy, có phải làm gì đó ăn không? Ta có thể mua đồ ăn ở chỗ ngươi không?”

Khương Đường cười nói: “Cái này thì ngươi tìm Bạch Vi đi.”

Nàng ngẫu nhiên hỏi thăm một chút tin tức thì còn được, lâu thì không được, nha hoàn ở Yến Kỉ Đường mỗi người đều có tác dụng riêng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-154.html.]

Trở về từ chính viện, Khương Đường đi vào phòng bếp nhỏ, Triệu đại nương để phần cơm cho các nàng, là cơm và cải thìa xào, dùng mỡ lợn xào lên, thanh ngọt ngon miệng.

Thỉnh thoảng ăn một bữa ăn thanh đạm cũng rất tốt.

Bên kia, sau khi Lục Cẩm Dao trở về, nàng ấy bảo Cố Kiến Châu đi rửa mặt chải đầu, Cố Kiến Châu nói: “Đợi lát nữa, để cho ta... ôm nàng một chút đã.”

Nơi đó dịch bệnh quá nghiêm trọng, Cố Kiến Châu đã từng cho rằng mình không thể trở về.

Hắn thường xuyên nhớ tới Lục Cẩm Dao, nhớ tới con của bọn họ, có khi cũng nhớ tới Cố Kiến Sơn.

Nghĩ hắn một mình ở Tây Bắc có phải cũng cô độc không nơi nương tựa như vậy hay không.

Hắn cũng biết trên người mình bẩn thỉu, chỉ là muốn ôm một chút, lúc ở chính viện đã nghĩ như vậy rồi.

“A Dao, rốt cuộc ta đã trở về.”

Buổi chiều Cố Kiến Châu không cần đi làm, mà nếu có đi làm thì hẳn cũng không phải đi Hàn Lâm viện.

Có Cố Kiến Châu ở đây, trong phòng ngay cả nha hoàn hầu hạ cũng không cần ở lại, sợ quấy rầy hai chủ tử, cửa cũng không cần người canh giữ, toàn bộ ở trong nhĩ phòng chờ đợi.

Lục Anh tiếp tục thêu khăn tay, tính toán sau khi thêu xong sẽ làm hà bao, người đầu tiên nàng ấy muốn đưa cho là Khương Đường, dùng để cất tiền.

Khó khăn lắm Khương Đường mới được rảnh rỗi, chuẩn bị làm chút đồ ăn để bán.

So với Khương Đường, Bạch Vi còn gấp gáp hơn: “Ngươi cũng không biết có bao nhiêu người tìm ta để mua đồ ăn từ chỗ ngươi đâu!”

Ngoại trừ chính viện cùng tam phòng, còn có Yến Minh Đường Yến An Đường, nha hoàn của đại phòng nhị phòng cũng tới.

Xem ra các viện đều dần dần ổn định lại, chủ tử an ổn, nha hoàn phía dưới liền thoải mái hơn.

Cộng lại có mười bốn người, mỗi người các nàng có được một văn tiền, vậy là có thêm mười bốn văn tiền, có thể ở chỗ Khương Đường ăn thêm một bữa thịt.

Bạch Vi cảm thấy có tiền không kiếm là kẻ ngốc, cho dù việc này có bị tiết lộ ra ngoài thì đại phòng nhị phòng chỉ biết đ.â.m chọc vài ba câu không đau không ngứa mà thôi.

Cuộc sống này vất vả biết bao nhiêu, phải tự mình nỗ lực kiếm tiền mới là đúng đắn.

Đại nương tử phỏng chừng sẽ bốn lạng đẩy ngàn cân, đúng vậy, bữa ăn chính ít ỏi đến cỡ nào, ăn đồ ăn trong viện của mình mà chưa đủ no biết làm sao đây?

Chỉ tưởng tượng thôi mà đã thấy thống khoái rồi.

Yến Kỉ Đường có thể diện, các nàng làm nha hoàn cũng có thể diện.

Loading...