Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:17:02
Lượt xem: 10
Món tôm khác trông còn ngon hơn so với món tôm rang, bởi vì có màu da cam, bên ngoài còn có một lớp bóng nhàn nhạt.
Còn màu sắc của tôm rang là màu hồng cam, trông như có một lớp hơi nước. Món tôm này trông có vẻ ngon, có lẽ có vị ngọt.
Loại đồ ăn có vỏ này trước giờ đều là nha hoàn bóc ra rồi bà ấy ăn, nhưng trông thấy Lục Cẩm Dao một miếng cắt đứt đầu tôm, Trần thị còn nghe thấy một tiếng giòn tan vô cùng xảo diệu.
Lục Cẩm Dao đã không dùng đến nha hoàn thì bà ấy cũng không cần dùng.
Trần thị cũng cắn một miếng đầu tôm, không có mùi vị lạ nào mà trái lại là vị tươi sống đậm đà. Như thể mới sáng sớm còn bật nhảy tanh tách rồi sau đó đem đi nấu.
Đầu tôm rất giòn, chân tôm thì giòn vô cùng, Trần thị cảm thấy món này còn ngon hơn gấp mười gấp trăm lần so với món tôm luộc.
Đến cả vỏ tôm cũng có thể ăn được.
Hàn thị cũng giống như Bình Dương hầu phu nhân, là lần đầu tiên ăn. Nhưng Lục Cẩm Dao và Trịnh thị thì từng ăn rồi.
Lần đầu ăn cũng muốn bóc vỏ nhưng trông thấy Vĩnh Ninh hầu cắn một cái thì cũng không bóc vỏ nữa.
Cắn mấy miếng là có thể ăn hết một con, món tôm nguội này có thể ăn được cả một đĩa.
Lục Cẩm Dao thích ăn giòn, nếu như ở Yến Kỉ Đường không có người khác, nàng ấy nhất định phải ăn từ từ từng con một, thế mới ngon.
Trong khi đang ăn món nguội thì món nóng cũng từ từ được đem lên.
Có lẽ là vì lúc ăn đồ ăn là lúc dễ dàng buông lỏng nhất nên nụ cười trên gương mặt Trần thị càng lúc càng thoải mái.
Sườn heo cháy tỏi thơm hơn so với ngày thường ăn, bọc bên trên hình như là lòng đỏ trứng vịt, ăn vào có cảm giác bột bột. Còn có một lớp nước tương màu nâu. Trần thị gắp một cái rồi khẽ cắn một miếng, hóa ra là trứng gà.
Trứng gà chiên xong thì thành những viên lớn nhỏ, bên ngoài là lớp da rộp, bên trong được thấm đẫm nước sốt, đã mềm tan rồi.
Lòng đỏ trứng gà ăn vào cũng không bị nghẹn, mùi vị vẫn là vị chua ngọt Trần thị thích nhất.
Chỉ là trứng gà bình thường mà thôi nhưng ăn vào lại có mùi khác khác lạ.
Có lẽ Trần thị đã hiểu lời mà Lục Cẩm Dao đã nói, cái gì gọi là món ngon thường ngày.
Chả trách lại hợp khẩu vị, món ăn này cũng hợp khẩu vị bà ấy.
Có lẽ không hoàn toàn là Khương Đường làm, có một vài món tuy mùi vị ngon nhưng bà ấy ở phủ Bình Dương hầu cũng từng ăn rồi, không có gì mới lạ cả.
Nhưng có vài món ăn mới lạ ở trước mặt, cộng thêm chiếc bàn có thể chuyển động, nên bữa ăn này Trần thị khá là hài lòng.
*
Ăn cơm xong, Trần thị uống một cốc trà, rửa ráy qua loa rồi quay về phủ Bình Dương hầu.
Trần ma ma được bà ấy để lại Yến Kỉ Đường, cùng được để lại còn có quà cáp mang theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-147.html.]
Phần lớn là cho Trịnh thị, dược liệu quý báu, các loại thuốc bổ.
Lục Cẩm Dao tiễn Trần thị ra khỏi phủ, Trần thị vừa đi vừa nói: “Bánh mì cuộn, tôm rang, còn có món trứng gà kia đều là Khương Đường làm?”
Lục Cẩm Dao gật đầu: “Món xương sườn, rau nộm cũng thế, canh ngọt mẫu thân thích uống cũng là nàng ấy làm, mấy cái này nữ nhi đều từng ăn cả rồi.”
Trần thị không khỏi mỉm cười: “Chả trách trông khí sắc của con tốt lên nhiều.” “Nữ nhi không hề nói dối, lần này mẫu thân đã tin chưa?”
“Tin, có khi nào không tin lời con nói đâu.”
Đi đến cửa, Trần thị vỗ tay Lục Cẩm Dao: “Tiễn đến đây thôi, ta về trước đây.”
Lục Cẩm Dao không nỡ, nàng ấy nói: “Thay nữ nhi hỏi thăm cha huynh tỷ muội.”
Trần thị gật đầu: “Ừ, về sớm chút đi.”
Lục Cẩm Dao đưa nha hoàn quay về, qua hai khắc mới đến Yến Kỉ Đường.
Trần ma ma là một người ít nói, từ sau khi đến đây thì ở cùng với Cao ma ma, cùng chăm sóc chuyện ăn uống sinh hoạt hằng ngày của Lục Cẩm Dao.
Lục Cẩm Dao hỏi Khương Đường đâu, Lộ Trúc đáp: “Vẫn còn đang ở tiền viện.”
*
Hai mươi sáu món, bốn người dù thế nào cũng không thể ăn hết được.
Trong trường hợp này thì ăn cơm đều dùng đũa phục vụ, thế nên đồ ăn còn dư lại sẽ chia cho mấy người giúp việc phòng bếp lớn.
Khương Đường lấy nửa con gà luộc, hai miếng vịt muối tương, bảy con tôm, một viên Tứ Hỉ, hai muôi thịt kho to…
Canh lấy là canh khoai xương sườn, là món sở trường của Lý đại nương.
Trứng thái đồng tiền chua ngọt, sườn heo cháy tỏi với tôm rang nàng làm chỉ thừa lại có một ít, đám người Trần Nhị muốn nếm thử nên Khương Đường không lấy.
Đồ nàng được chia quả rất là nhiều.
Hôm nay Khương Đường cố ý làm những món đơn giản, mấy ngón như trứng gà xương sườn ai cũng đều biết làm.
Nguyên thân là do Bình Dương hầu phu nhân mua về, nha hoàn mua về ít nhiều cũng biết vài phần, nếu như làm ra điều gì quá xuất chúng thì e là sẽ xảy ra chuyện.
Trần thị đến có lẽ là vẫn muốn đưa nàng về phủ Bình Dương hầu, đến phủ Bình Dương hầu, thứ chờ đợi nàng không phải là tiền thưởng cao hay chỗ ở của người làm công.
Đối với Trần thị thì nha hoàn không dùng đến, tám phần là đưa đến trang tử. Nàng ở lại.
Khó ở chỗ là làm những món đơn giản thành mỹ vị.
Hôm nay không gặp Bình Dương hầu phu nhân, chốc nữa thì thỉnh tội tượng trưng vậy.
Khương Đường không biết bữa tiệc này trong lòng Lục Cẩm Dao ra sao, nhưng trong lòng nàng đã là vô cùng tốt rồi.