Trần Nhị giật , hóa  Lý đại nương và Tôn đại nương cũng đến giúp đỡ.
Ở phủ Vĩnh Ninh hầu, đồ đạc thuộc phòng bếp lớn là đầy đủ nhất, ngày thường nếu các viện ăn ở phòng bếp lớn thì sai nha  đến báo một tiếng,  đó đến giờ cơm thì đến lấy cơm. Có điều đa  chủ tử chê cơm nước xách tới nguội lạnh nên đều tự nổi lửa ở phòng bếp nhỏ.
Tôn đại nương và Lý đại nương ở phòng bếp nhỏ các viện là những   tài nấu nướng nhất,  thể mời  hai bà  đến cũng chẳng dễ dàng gì. Tính cả Khương Đường của Yến Kỉ Đường, chuẩn  một bữa gia yến là  .
Ít nhất là  tìm    nào phù hợp hơn thế .
Khương Đường : “Trà nước và điểm tâm chuẩn  , bốn  chúng , mỗi   sáu món, Trần Nhị ca và   nhiều hơn một món, cứ như thế mà . Ba món canh   hai món canh ngọt, thanh nhiệt giảm nóng là  nhất. Số lượng đồ ăn mỗi món  thể ít một tí nhưng nhất định  bày biện tinh tế.”
Khương Đường tìm giấy bút: “Đợi Tôn đại nương và Lý đại nương đến thì  thực đơn.”
Lúc  Trần Nhị đang  Khương Đường .
Hắn cứ tưởng trù nương của chính viện sẽ đến muộn hơn, nhưng đợi  bao lâu thì hai   cũng  đến.
Mỗi  đều mang theo gia vị và nước tương quen dùng. Trông thấy Khương Đường   gọi tên mà  gọi là Tiểu Đường, thực sự khiến cho Trần Nhị  kinh ngạc.
Qua một lúc mới vỡ lẽ, quan hệ của Lý đại nương, Tôn đại nương ở chính viện với Khương Đường hẳn là  .
Tuổi còn trẻ như thế mà ở nơi nào cũng hòa   .
*
Bình Dương hầu phu nhân đến sớm, đến chính viện gặp Trịnh thị .
Hôm nay Trịnh thị phục trang  đẽ, một là để biểu hiện sự coi trọng đối với Bình Dương hầu phu nhân Trần thị, hai là đôi bên đều là phu nhân, Trần thị tới thì nhất định sẽ ăn mặc lộng lẫy, Trịnh thị  chẳng   so kè kém hơn.
Tuy trời nóng bức nhưng cũng mặc ba lớp trong ba lớp ngoài.
Hàn thị  đến từ sớm, nàng  quản gia đình nên tất nhiên lo cả chuyện tiếp đón khách khứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-143.html.]
Đây  chỉ là nhạc gia (nhà vợ) của Cố Kiến Châu mà còn là phu nhân của phủ Bình Dương hầu, nên tất nhiên  thận trọng.
Bởi  nàng  khó tránh khỏi nhớ đến tình cảnh khi xưa lúc nàng  mang thai, nhà  đẻ tới  kiểu khí thế   . Chẳng qua  đều  là chuyện
của mười năm  ,  tài nào so sánh .
Hàn thị sai nha , gã sai vặt quét tước trong phủ, sân cổng, chính viện,  ngóc ngách hoa viên cho sạch sẽ, còn đích  giám sát một phen. Hôm nay nhị phòng tam phòng  đến đây, chỉ  nàng  mới  tư cách dùng cơm với Bình Dương hầu phu nhân.
Bây giờ Hàn thị chỉ  để cho bà  chồng  rằng nàng  là một chủ mẫu phù hợp.
Trà nước là do Hàn thị chuẩn ,   Bình Dương hầu phu nhân thích hồng , thứ thả  đều là hoa quả thịnh hành, điểm tâm đều mua từ Ngũ Hương Cư và Cẩm Đường Cư,  là những kiểu mới.
Mấy món điểm tâm  cứ cách hai ngày thì  đưa đến chính viện một , nhưng những viện khác thì  . Có lẽ là , chỉ là nàng    mà thôi.
Hàn thị   Vân thị ở tam phòng đến chỗ Lục Cẩm Dao tặng  ít đồ,   trưởng tức, chuyện nàng  sợ nhất chính là cái .
Nàng  ngẩng đầu   chồng, Trịnh thị  đoan trang thưởng , im lặng chờ Bình Dương hầu phu nhân đến nhà.
Rồi cũng sẽ  một ngày, nàng  cũng như  chồng.
Hàn thị cũng  thẳng dậy, bắt đầu bưng  lên chầm chậm uống, qua thời gian một chén , Nam Hương   truyền lời: “Phu nhân, đại nương tử, Bình Dương hầu phu nhân đến.”
Trịnh thị buông chén  xuống xuống, phất tay: “Mau mời .”
Chẳng mấy chốc, Nam Hương dẫn một phu nhân ăn vận lộng lẫy . Theo  bà còn  hai nha  và một lão ma ma, trong lòng nha  còn đang ôm đồ, chuyển ngay cho Nam Hương Nam Tuyết.
Trần thị mặc  hoa lệ, ngày hè mà lớp trang điểm  mặt cũng tươi tắn, trang nhã, tỉ mỉ. Bà   lễ chào hỏi với Trịnh thị : “Đã lâu  gặp,  vẫn luôn  đến đây. Hài tử A Dao  thật  để cho  khác bớt lo, chuyện lớn như  mà bây giờ mới  cho .”
Trịnh thị  xòa bảo: “Cái  chớ trách A Dao, là   cho nàng . Ba tháng đầu tiên là quan trọng nhất, tuyệt đối  thể kinh động Tống Tử nương nương, bởi  nên   ai  gì cả. Mong bà thông gia chớ oán trách.”
“Đây là chuyện vui,   oán trách cho ? Bây giờ  cũng khiến  bớt lo lắng ngay ngáy .” Trần thị tuổi  cao nhưng bảo dưỡng  .
Từ   Lục Cẩm Dao cũng  thể trông thấy  bóng dáng của bà .