Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 140

Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:10:54
Lượt xem: 20

Sau khi đến Cẩm Đường Cư, Lục Cẩm Dao đến hậu viên xem bánh quy nướng ra sao trước. Một lần lạ hai lần quen, nàng ấy không còn hồi hộp như cái ngày mới khai trương cửa hàng nữa.

Trong viện đã có hai mẻ bánh quy để nguội, bên trong đào tô của Ngũ Hương Cư có cho nhân hạch đào nghiền nát, trong bánh quy của Cẩm Đường Cư thì cho nho khô.

Hương vị nướng ra cực kỳ thơm ngọt.

Bánh quy chia ra làm hai loại vị, vị nguyên bản là ba đồng bạc một cân, vị trà xanh là một lượng bạc một cân.

Vì dùng nhiều sữa nhiều bột, thế nên bán đắt hơn so với bánh ngọt và bánh ngàn lớp.

Hôm nay là ngày đầu tiên bán món này, làm ba mươi cân bánh quy trước, còn giữ lại một cân cắt thành miếng nhỏ để cho khách khứa nếm thử.

Chỉ có thử rồi thì mới cảm thấy ngon, cảm thấy ăn ngon thì mới mua.

Khách hàng ăn quen điểm tâm của Cẩm Đường Cư cảm thấy mùi hương trong tiệm hôm nay vô cùng thơm ngọt, bước vào xem mới biết là ra loại mới.

Món ngon đến đâu thì ăn rồi cũng sẽ ngán, ăn mấy loại này vẫn sẽ cảm thấy điểm tâm của Cẩm Đường Cư không nhiều loại như Ngũ Hương Cư, không ngon bằng Ngũ Hương Cư. Định hoãn vài ngày nữa mới tới lại thì không ngờ là ra loại mới.

Có người đến cả nếm thử cũng không nếm đã mua luôn hai cân: “Đây là cái gì, cho ta hai cân, mỗi vị một cân.”

Chưởng quỹ đáp: “Cái này gọi là bánh quy, vị trà xanh và vị sữa bò, bên trong còn cho nho khô.”

Tấm biển treo bên trên viết vị nguyên bản ba đồng một cân, vị trà xanh một lượng một cân, giá cả cũng không tính là rẻ.

“Vậy thì hai vị này.”

“Tổng cộng một lượng ba đồng ạ.”

Càng có nhiều người nếm thử, nhất là mấy người cực kỳ hiếm khi đến mua điểm tâm. Sợ tốn tiền mua phải thứ không ngon lành gì, sau khi thử một miếng thì gật đầu rồi cũng móc tiền ra mua.

Đa số là mua nửa cân, cũng có người mua mấy miếng. Ba mươi cân bánh quy ngược lại bán rất chạy.

Khương Đường nói với Lục Cẩm Dao rằng, bánh quy không giống với bánh bông lan, bánh lương khô có thể để lâu, bánh quy cũng vậy. Tuy để không được lâu như lương khô nhưng mùa hè để bảy tám ngày cũng không thành vấn đề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-140.html.]

Trong cửa tiệm kẻ đến người đi, chưởng quỹ của Ngũ Hương Cư cách một con phố sai hỏa kế đi mua hai cân bánh quy.

Mùi vị khi ăn vào quả đúng không giống với đào tô bọn họ bán, nhưng vừa cắn một cái thì cũng giòn xốp y hệt.

Các cửa hàng điểm tâm khác không buôn bán tốt như Ngũ Hương Cư là vì hương vị không ngon như của bọn họ, không thể coi khinh Cẩm Đường Cư này được.

Bánh quy không ngọt như thế nhưng nho khô ở bên trong lại làm tăng thêm độ ngọt, có lẽ trong đào tô cũng có thể cho nho khô.

Nói thật ra thì khác hẳn so với đào tô mà bọn họ bán.

Đào tô là món chiên, ăn nhiều sẽ cảm thấy ngấy dầu, còn cái này lại không như vậy.

Nhưng giá tiền lại rẻ hơn đào tô, chỉ có vị trà xanh là cùng một giá với đào tô, ấy cũng là vì giá trà của ngự triều đắt đỏ.

Bởi vậy Ngũ Hương Cư cũng chẳng có cách nào, ở Thịnh Kinh nhiều cửa hàng điểm tâm như thế, Ngũ Hương Cư buôn bán tốt là do hương vị ngon, nhiều kiểu loại.

Sợ là sau này không có cách nào một mình một cõi được.

Sau lưng Cẩm Đường Cư là phủ Vĩnh Ninh hầu, còn lão bản của Ngũ Hương Cư chỉ là thương nhân, chẳng chọc vào được, chỉ có thể coi như thôi.

Nhưng do điểm tâm ngon nên lại sai người làm đi mua hai cân nữa.

Chuyện buôn bán hôm nay tốt thật, sư phụ làm điểm tâm cố gắng làm cho kịp tiến độ, lò làm bánh mì không có lúc nào để không, điểm tâm nướng ra một mẻ để cho nguội lại lập tức làm thêm mẻ khác, nếu như có bánh vỡ thì bán giá thấp giống như vụn bánh bông lan thôi.

Khương Đường còn tưởng rằng điểm tâm phải thừa lại một ít nhưng sư phụ điểm tâm cứ luôn chân luôn tay, thấy bên kia bận bịu nàng cũng đi tới giúp đỡ.

Bơ được đưa đến cửa hàng đều là bơ đã đánh xong, bột mì thì cân theo công thức, làm bánh quy còn nhanh hơn nhiều so với khi nàng làm tại phòng bếp nhỏ ở Yến Kỉ Đường.

May mà bơ đưa đến đã đánh bông, nếu không sư phụ điểm tâm phải dành cả ngày để đánh bơ và kem mất.

Dùng tay đánh những thứ này vừa mất thời gian vừa tốn sức, hoặc là tìm sư phụ thợ mộc nghĩ cách làm ra một cái máy có dây cót cũng được. Hoặc là tìm hai người làm công chuyên môn làm những thứ này.

Khương Đường giúp đỡ nướng bánh quy, sư phụ điểm tâm làm bánh ngàn lớp vị trà xanh ngó nghiêng rồi kéo Khương Đường một cái, trên gương mặt đầy vẻ khó xử: “Khương cô nương, chỗ ta có chút chuyện muốn nói với ngươi.”

Trên tay Khương Đường vẫn còn bột mì, nàng đáp: “Ta đi rửa tay trước đã.”

Loading...