Triệu đại nương múc đồ ăn   đặt sang một bên để nguội, như hôm nay trời nóng, đồ ăn quá nóng mà đưa sang thì  thể ăn .
Khương Đường múc bánh bao vị hành và cháo trắng ,  trộn rau, đợi một lát Lộ Trúc mới đến đưa đồ ăn.
So với việc nấu nướng thì hình như đưa đồ ăn còn khổ cực hơn. Mắt thì thấy món nào cũng ngon, nhưng  chẳng ăn .
Trứng vịt muối cắt   đôi, phần dầu màu vàng kim chảy  bên ngoài.
Gà hầm đất, thịt lợn tỏi giã và món dưa chuột sợi trộn cùng  bưng ,  bao lâu  Lộ Trúc   , đưa cho Triệu đại nương và Khương Đường mỗi  một cái hầu bao: “Hôm nay đại nương tử ăn uống ngon miệng lắm.”
Hầu bao  nặng hơn so với  , bên trong ít nhất  năm lượng bạc.
Triệu đại nương sành sỏi,  chạm   cảm nhận , giương miệng  toe toét: “Lão nô cảm ơn đại nương tử, cảm ơn đại nương tử.”
Khương Đường : “Xin Lộ Trúc tỷ tỷ  nô tì cảm ơn đại nương tử.”
Đến khi Lộ Trúc  , Triệu đại nương vội vàng mở hầu bao : “Có hơn năm lượng bạc lận đó!”
Tiền thưởng của hai  cộng  là mười lượng bạc,  lẽ   vì bữa cơm hôm nay, Khương Đường cảm thấy nó  liên quan đến lương khô,   Tam gia  thưởng  lan truyền khắp trong phủ .
Tiền nhiều  ít  quan trọng, lương khô  ích là . Kẻ  tài  vạ tội, nếu như ở nơi khác thì  lẽ nàng   nhốt trong phòng nhỏ ,  lụng suốt ngày,   thì  đánh.
Thật , nàng  thể giúp  Cố Kiến Sơn.
Mắt Khương Đường  đến độ cong lên: “ thế, hơn năm lượng bạc lận.”
Triệu đại nương  là vui sướng, năm lượng bạc chính là tiền lương của năm tháng, nguyệt ngân của non nửa năm   ít.
Chuyện Khương Đường vui mừng là lương khô  thể đưa đến Tây Bắc, nàng còn  thể nghĩ  những thứ khác, thêm một  nữa là  thể trả hết ân tình .
Sao nàng  thể  vui sướng cho .
Đến tận tối,  gương mặt của Khương Đường vẫn mang theo nụ . Hôm nay Lộ Trúc  nàng nên bốn  trong phòng  ai cần  gác đêm cả.
Trong tay mỗi  đều cầm một miếng gà rán.
Giấy dầu gấp thành một cái hộp bé, dùng que gỗ chọc  để ăn, gà rán  vị cay, bên trong cực kỳ mọng nước, bên ngoài cực kỳ giòn, cả phòng  là âm thanh ăn gà rán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-139.html.]
Bội Lan ăn đến nỗi mỡ đầy miệng: “Đường Đường,    cho bọn  đồ ngon thế?”
Tĩnh Mặc im lặng,  thể vì  cớ chứ, chắc chắn là vì trong lòng vui sướng .
Chỉ cần Khương Đường vui là sẽ   nhiều đồ ăn ngon. Chỉ là   tại   vui vẻ như thế.
Lục Anh trợn trắng mắt: “Có đồ để ăn vẫn  cản nổi cái miệng của ngươi, còn  thể vì  , là  thiết với chúng  chứ . Chứ  Khương Đường    đồ ngon cho nha  của Yến Minh Đường.”
Bội Lan  khanh khách: “Vẫn là ngươi thông minh.”
Khương Đường cất lời: “Các ngươi xem chạng vạng tối mây đen dày đặc,  lẽ ngày mai sẽ mưa, trời nóng thế   bao ngày , cuối cùng cũng mát mẻ chút. Nghe  mưa ở Điền Nam cũng ngừng , Tây Bắc vẫn luôn đánh thắng trận, thế thì Tứ gia và Ngũ công tử cũng sắp  về .”
Bội Lan: “Tứ gia về sớm một chút thì đại nương tử  cần lo lắng như  nữa.”
Trong phòng tối đen, Khương Đường đặt bao giấy dầu gà rán sang một bên. Sao nàng  nhắc đến Cố Kiến Sơn , bây giờ nàng là nha  của Yến Kỉ Đường, cho dù  nhắc thì cũng nên nhắc đến Cố Kiến Châu mới .
May là đám Bội Lan   gì khác.
Ăn gà rán xong, cả phòng nhanh chóng chìm  giấc ngủ. Khương Đường nóng nên đá chăn , nghiêng    ngoài cửa sổ, hôm nay   trăng sáng, đầu tháng nên dù   mây che thì cũng chỉ là một mảnh cong cong.
Vầng trăng mà tất cả    đường   thấy đều cùng là một cái, trăng Tây Bắc hẳn là  tròn nhỉ.
Ngày hôm , sáng sớm tinh mơ trời đổ mưa, mưa  lớn lắm, rơi tí tách suốt một đêm, tờ mờ sáng thì tạnh, nhưng  mát mẻ hơn mấy ngày  nhiều.
Lục Cẩm Dao  khi dọn dẹp xong xuôi thì đưa Hoài Hề và Khương Đường  ngoài.
Xiêm y hôm nay nàng  mặc khá là rộng rãi, mang thai   ba tháng nên ít nhiều cũng lộ bụng.
Phủ y từng  ba tháng là  định  nên  cần cẩn thận như ba tháng đầu nữa.
Lục Cẩm Dao để Lộ Trúc đến phủ Bình Dương hầu báo tin,  với mẫu  chuyện nàng    thai. Đến mai Hầu phủ đại khái sẽ   đến, mẫu  nàng  chắc chắn sẽ phái một lão ma ma kinh nghiệm phong phú đến đây.
Cao ma ma là nhũ mẫu của nàng  nhưng  từng chăm sóc   mang bao giờ. Mời ma ma tìm bà đỡ thì Lục Cẩm Dao vẫn yên tâm  của nhà  đẻ hơn.
Lộ Trúc đến phủ Bình Dương hầu, tầm giữa trưa là  thể  tin  .
Tuy Cố Kiến Châu   ở đây nhưng  thể gặp  mẫu  thì trong lòng Lục Cẩm Dao cũng lấy  vui.