Hứa thị  cảm thấy Cố Kiến Thủy  hồi tâm chuyển ý mà ngược  còn cảm thấy  là  phụ bạc.
Nguyệt Nương cũng  chống đỡ  bao lâu, đối với nữ tử   bạn hai năm mà  còn  thể như , đối với nương tử chính thất như nàng đây thì  mấy phần chân tình cơ chứ.
Hứa thị năm nay cũng  hai mươi lăm tuổi, trưởng nữ  tám tuổi, nhi nữ song , nàng cũng  ngóng trông điều gì hơn, chỉ mong  thể nuôi dưỡng hai hài tử thành .
Lại  tiếp, cuộc hôn nhân  vốn chính là mù cưới câm gả, Hứa thị đối với Cố Kiến Thủy cũng   bao nhiêu tình cảm.
Thế  cũng  .
Hứa thị  thèm quan tâm nhưng Hàn thị thì  quan tâm.
Tại  Tam phòng  đột nhiên  thăng chức, hỏi Cố Kiến Phong thì Cố Kiến Phong cũng  .
"Đệ  ruột của  mà  cũng   là !”
Cố Kiến Phong hàm hồ : "Hình như là nghĩ   thứ lương khô gì đó,  ích cho việc ứng phó với thiên tai và hành quân đánh trận, Thánh thượng hài lòng nên  thăng chức…”
Hàn thị : "Ta   tại  phòng bếp lớn trong phủ  thiếu mất ba đại sư phụ, bây giờ  lấy cơm ở phòng bếp lớn  ít  bao nhiêu món! Nếu là đồ do đại sư phụ  thì đó cũng   là công lao của .”
Cố Kiến Phong  ha ha : "Đây là ý của phụ , nàng cũng đừng nhiều lời."
Hàn thị phàn nàn : "Rõ ràng  là trưởng tử... Đây thì coi là chuyện gì?"
Cố Kiến Phong im lặng một lúc  : "Những việc ở  triều, một phụ nhân  hiểu gì như nàng thì đừng xen . Việc   quan hệ đến quân doanh,  ở Hồng Lư tự thì   thể nhúng tay  .”
Hàn thị: "... Không nhúng  thì  nhúng , việc gì cũng  thể trông cậy  ."
Hàn thị cảm thấy dựa  Vĩnh Ninh Hầu phủ còn  bằng dựa  phụ  của nàng , nhưng tài hoa của Cố Kiến Thủy cũng chỉ thường thường,   lên  là  khó.
Chỉ mới đầu tháng sáu, Hàn thị  tức đến mức nóng hết cả .
Trời dường như càng ngày càng nóng,  đến buổi chiều, gạch đá trong sân  thể dùng để nướng thịt dê. Những viện khác vẫn  dùng đến băng mà Yến Kỉ Đường  dùng .
 chỉ dùng  buổi trưa lúc ăn cơm và buổi chiều lúc nóng nhất, đương nhiên chỉ  Lục Cẩm Dao dùng, nha   dùng đến băng. Thời điểm , ai cũng     hầu hạ ở trong phòng bởi vì trong phòng mát mẻ.
Khương Đường vẫn tự nguyện ở trong phòng bếp nhỏ, mặc dù trong phòng bếp nhỏ  nóng, đặc biệt là khi nấu ăn, khuôn mặt sẽ  hun đến mức đỏ bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-137.html.]
Triệu đại nương nóng đến mức phe phẩy cái quạt hương bồ lớn, "Sao ngươi    hầu hạ ở trong phòng, ở chỗ   nóng.”
Vào trong  chỉ  hầu hạ  nước, còn chỉ  thể quy củ  thẳng ,  thể thở  âm thanh dù  nhỏ, ở trong phòng bếp nhỏ thoải mái  bao nhiêu.
Khương Đường : "Ở đây đúng là  nóng, nhưng  thoải mái."
Triệu đại nương : "Ừ,   thì ,   thì ... Vậy tối nay đại nương tử  ăn gì ?"
Gần đây Lục Cẩm Dao ăn  ít,  thể    là  cảm thấy ngon miệng, ngoại trừ là vì trời nóng  thì còn  một phần nguyên nhân là vì Cố Kiến Châu   ở nhà.   bản  đang  hài tử, cho dù là   ăn thì cũng sẽ ăn một chút.
Triệu đại nương  hai món ăn tủ, một món là thịt lợn giã tỏi, món  Cố Kiến Châu  thích ăn. Một món khác chính là gà hầm đất, đây là đặc sản ở quê của bà .
"Nếu  thì tối nay  hai món , để   cho, ngươi ở bên cạnh quan sát, nếm thử hương vị,  xem  thể điều chỉnh cho món ăn ngon hơn .”
Triệu đại nương  dạy hai món ăn  cho Khương Đường.
Bà   học   nhiều từ Khương Đường, cách  tương vừng,  chỉ là trộn mè với nước và thêm muối thôi, ở trong vẫn còn   thêm nhiều bước nữa,  cho  các loại gia vị khác như một chút bơ lạc, đường, xì dầu,...
Loại tương vừng ,   để thịt  thể mềm và ngọt hơn,   để khử tanh, nước chấm ngon để trộn rau và đồ ăn,... Đều là học  của Khương Đường.
Có câu  như thế ,  qua  , thứ bà   thể dạy cho Khương Đường chỉ  hai món tủ  thôi.
Khương Đường : "Được,  thì tối nay ăn cháo, cháo trắng, ăn cùng trứng vịt muối,  thêm mấy cái bánh bao vị hành. Trời nóng nên  thêm một món rau trộn.”
Cố Kiến Châu  ở nhà, Lục Cẩm Dao một bữa ăn ba bốn món thôi là , cổ đại kiêng kỵ  nhiều, bốn  dễ , bình thường đều là ba món.
Triệu đại nương   .
Vừa hầm thịt, bà   tán gẫu với Khương Đường, "Trong Hầu phủ của chúng , chỉ  viện của chúng  và viện của Ngũ công tử là nhàn nhã nhất. Gia chúng  và đại nương tử là  nhân từ, Ngũ công tử thoạt  cũng  thiện tâm. "
Khương Đường xích  gần : "Làm  ngài   thể    Ngũ công tử là   chứ?”
Triệu đại nương : “Ngũ công tử  ở biên quan, bảo vệ quốc gia, nếu    lương thiện thì   thể vì bách tính mà  những việc như thế.”
Khương Đường : "Không   tin đồn những  dẫn binh  chiến trường đều là    sát khí, hung dữ đến mức  thể ngăn hài tử ba tuổi  đêm ?"
Triệu đại nương: "Nói nhảm, Ngũ công tử cứu giúp bách tính thoát khỏi biển lửa, cho dù vô thường  đến cũng  bái lạy  rời !”