Lộ Trúc nửa quỳ hầu hạ Lục Cẩm Dao  y phục và mang giày: “Mẻ đầu tiên  xong là mang qua đây, món điểm tâm  cũng  hai vị, Khương Đường  nó khá giống đào tô, đại nương tử nếm thử xem.”
“Khương Đường  dám bỏ nhiều đường, dầu bên trong lúc nướng cũng  chảy hết  ngoài nên món   thể ăn nhiều thêm hai miếng.” Lộ Trúc mang một ly  qua: “Đại nương tử uống ngụm nước  hẵng ăn tiếp.”
Lang trung chẩn mạch cho Lục Cẩm Dao  rằng nàng  nên ăn đồ ăn ít ngọt ít dầu mỡ, ngày thường  chú ý một chút.
Đã mấy ngày Lục Cẩm Dao  ăn bánh bông lan  nên bây giờ  thèm, nhanh chóng ăn liền một miếng.
Ăn một miếng thì thấy  giống    giống với đào tô, giòn đến mức cắn một miếng là vỡ . Vị  quá ngọt,  còn cảm nhận  mùi sữa nồng nàn.
Không ngấy như đào tô.
Đào tô là món điểm tâm rẻ nhất Ngũ Hương Cư, một cân  giá một lượng bạc.
Lại  đào tô nhiều dầu, một cân là  một túi lớn, rẻ hơn nhiều so với các loại điểm tâm khác.
Lục Cẩm Dao  buôn bán, vẫn luôn cố ý tránh Ngũ Hương Cư. Cẩm Đường Cư sẽ  bán những món điểm tâm giống với Ngũ Hương Cư, suy cho cùng thì chỉ cần đổi nhân bánh khoai nghiền thành nhân đậu tán nhuyễn và nhân mứt táo thì sẽ thành bánh đậu và bánh mứt táo.
 nếu bán mấy món  thì sẽ giống như đang  đối đầu với Ngũ Hương Cư.
Lục Cẩm Dao cũng   ngại chuyện ,  ăn buôn bán chính là kẻ tới  , nếu sợ thì  nhất  nên  gì cả.
Chỉ là cửa hàng mới khai trương  đầu tháng, hiện tại mới  giữa tháng, cũng  để hai tháng nữa cửa hàng  vững gót chân ở Thịnh Kinh thì   tiếp.
Lục Cẩm Dao ăn điểm tâm thì đột nhiên nhớ tới món cơm cháy của Khương Đường: “Khương Đường chỉ  một dạng như thế  ?”
Lộ Trúc lắc đầu, khó xử : “Còn  một loại nữa, chúng nô tỳ  nếm thử nhưng nó cứng quá, cắn mãi mà  , lớn như một cục gạch .”
Lộ Trúc khoa tay múa chân miêu tả, cái bánh to như lòng bàn tay, dày cỡ một lóng tay.
Lục Cẩm Dao dùng khăn che miệng  : “Nói nàng   cần gấp, dặn dò nàng  cứ từ từ  là .”
Lộ Trúc “” một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-125.html.]
Khương Đường vẫn còn đang phát sầu,  một món ăn  từng  qua  nào thì sẽ  tránh  bước đầu  thất bại như thế , nàng dựa theo kích cỡ của bánh lương khô từng thấy   để nướng bánh, còn đập thêm trứng gà.
Thật vất vả mới  xong một khối, hương vị vẫn , so với bánh  khi nướng thì  khác mấy, ăn  sẽ cảm nhận  mùi thơm, chỉ là  thể nào nhai nổi.
Có  giống như gậy mài răng.
Đến  tham ăn như Bội Lan mà còn  chần chừ, ăn quan trọng nhưng răng cũng quan trọng  kém nha.
May mà nướng  nhiều, bằng  sẽ  lãng phí.
Bội Lan : “Cái  cũng  cần vứt , cứ ăn từ từ, cũng  chắc bụng, giữ  để ăn đêm.”
Nàng  còn gặm mấy miếng, vốn dĩ giữa trưa  ăn cơm nhưng chỉ cách nửa canh giờ  cảm thấy  đói, gặm gặm khối bánh  một lúc  mà   đói nữa.
Nghe Bội Lan   thì Khương Đường cảm thấy ít nhất ý nghĩa ban đầu của chiếc bánh  vẫn    đổi.
Chống đói.
Khương Đường: “Vậy đặt ở chỗ   , nhưng  cẩn thận một chút.”
Bội Lan gật đầu, một mẻ bánh nướng đều dành cho nàng : “Ai đói bụng thì cứ tới tìm  mà lấy, đừng quên.”
Lục Anh miễn cưỡng gật đầu, lấy thì sẽ  lấy . Cả buổi tối  gặm cái  thì còn gì là răng nữa.
Khương Đường nghĩ nếu  mỏng một chút, khống chế độ lửa thì  thể sẽ  cứng như  nữa.
 chuyện  mỏng xem  khó  thể  , bánh  đạt đến độ cứng  đủ thì mới   nát khi vận chuyển đường xa.
Độ dày của bánh tăng lên thì chiều dài và chiều rộng  giảm .
Cứng như   thể là do thành phần nguyên liệu bên trong, khoai lang  tính kết dính, khoai sọ cũng thế. Nướng  chỉ  chín bánh mà còn khiến phần nước trong bánh bốc  hết nên bánh mới  cứng.
Nguyên liệu thêm  cần  từ từ phối hợp . Lộ Trúc sang đây  chuyện   cần gấp, Lục Cẩm Dao bảo nàng cứ từ từ .