Trên bánh lương khô sẽ  in bốn chữ, mặt  là bánh nén, mặt  là lương khô. Phải dùng vật nặng để nén ,  đó sẽ mang  hong khô.
Ngoại trừ tiện cho việc vận chuyển thì còn  lấp đầy bụng nên một cái bánh  đủ ăn cho một bữa.
Khương Đường nghĩ  biện pháp đầu tiên là đem khoai lang, khoai sọ, rau xanh hong khô,  đó mài thành bột  trộn đều với dầu và gia vị,  khi hương vị  đủ thì sẽ cho  lò nướng.
Lục Cẩm Dao  dùng khoai lang nhưng cũng    thể dùng thịt, cho dù Tây Bắc gian khổ thì cũng  thể nếm  chút vị thịt.
Thịt sẽ  xay thành bột mà sẽ mang  cắt hạt lựu,  thể ăn  thứ  thì  ở phương xa  cũng  thể  an ủi trong lòng.
Khương Đường  tính toán sẽ  bánh lương khô cho Cố Kiến Sơn, về phần bánh quy cũng nên thử một chút, lò nướng bánh mì còn thừa  nhiều  trống nên  thể   thêm một chút gì khác, ví dụ như bánh bích quy, bánh quy bơ chẳng hạn…
Chỉ là nơi    bơ nên  tự  ,  bơ nhạt    đem  tiếp tục đánh, cho đến khi bơ kết khối mới .
Khương Đường  rảnh đánh bơ nên  giao việc   cho Lục Anh. Lục Anh: “Sao  là !”
Khương Đường năn nỉ : “Mẻ đầu tiên  lò sẽ cho ngươi nếm   ! Bây giờ  cần dùng đũa, cho ngươi dùng cái .”
Lục Anh cúi đầu thì  thấy một thanh gậy dài, đầu gậy  bọc  như quả trứng gà. Phần  gậy là một thanh tre, phía   gắn một cái sàng  đan từ nan tre.
Nàng  cầm qua thử một chút thì quả nhiên  thấy bọt nổi lên.
“Cái  thật , tiết kiệm công sức hơn nhiều so với dùng đũa.” Lục Anh nhanh chóng khuấy khuấy vài cái, bọt nổi lên ngày càng nhiều.
Vài   phiên  nên công việc cũng nhanh, bong bóng  càng trở nên dày đặc.
Khương Đường dự định sẽ  vị  xanh và vị nguyên bản.
Bánh quy bơ xốp giòn  giống một loại điểm tâm ở đây, chính là đào tô. Đào tô ăn  ngon, cốt bánh  ngọt  giòn cắn một miếng sẽ vỡ , bên  còn rắc mè đen và các loại hạt khác. Chỉ là khi  đào tô sẽ sử dụng mỡ heo nên sẽ    mùi thơm của bơ và sữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-124.html.]
Lục Anh cứ đánh tới đánh lui, cuối cùng cũng    kết quả mà Khương Đường , trong bồn   mấy khối vàng nhạt kết dính  với .
Cho thêm nước giếng   tiếp tục đánh thì sẽ thấy càng ngày càng  nhiều khối, Lục Anh vội vàng đưa bơ qua cho Khương Đường.
Trộn một ít bột bắp chung với bột mì,  đó cho thêm phần bơ nhạt ,  nhất là nhào đến khi hết dính tay  mới dùng vật nặng cán  cho đều. Dùng nước giếng định hình một chút  cắt thành từng lát,  đó  đưa tới chỗ lò nướng cùng với bánh lương khô.
Cách một cánh cửa lò nhưng đều  thể  thấy và   dầu đang nhỏ  tí tách.
Khương Đường vẫn luôn   lò bánh mì, một là sợ nướng cháy, hai là sợ độ lửa  đủ.
Nếu   bánh lương khô thì cũng  giao cái lò nướng  cho triều đình.  mà Khương Đường  dùng bạc mua đứt nó trong vòng ba năm, đây là chuyện của Lục Cẩm Dao.
Khương Đường  quan sát một chút thì  đến giữa trưa.
Món ăn trưa mà Lục Cẩm Dao ăn chính là món cá hầm cải chua của Triệu đại nương, hiếm khi nàng  ăn  một bát cơm. Ăn cơm xong, nàng   bên cửa sổ, hỏi Lộ Trúc: “Khương Đường  đang  gì , thơm quá, giống như hương vị của bánh bông lan.”
Lộ Trúc cũng  rõ lắm: “Nô tỳ lập tức  ngoài xem thử.”
Bánh lương khô  bọc một lớp bơ vàng và đường, Khương Đường cũng   bánh lương khô  biến thành cái dạng gì. Tuy rằng  dậy mùi hương nhưng vẫn cần nướng thêm ít phút nữa.
Lộ Trúc tới hỏi, Khương Đường cũng thẳng thắn đáp, “Đào tô bán ở Ngũ Hương Cư là dùng mỡ heo để chiên nên mới thơm ngon như . Ta  thử xem  thể   chiếc bánh mang mùi vị của sữa bò  .”
Lộ Trúc cái hiểu cái  gật đầu: “Vậy ngươi cứ từ từ .”
Không cần dặn dò, Khương Đường cũng sẽ đem mẻ đầu tiên tới chính viện.
Hương vị ngọt ngào   thể khiến   mê đắm, điểm tâm  thể  xong trong chốc lát nên Lục Cẩm Dao chỉ  thể  ngủ trưa. Lúc tỉnh dậy thì  thấy một dĩa điểm tâm  đặt  chiếc bàn gỗ nhỏ cạnh giường.
Bên trái là màu vàng nhạt, bên  là màu xanh nhạt. Là một hình tròn nho nhỏ trông  đáng yêu.