Khương Đường  nhưng Lục Cẩm Dao    nàng  rõ đây là chuẩn  cho Cố Kiến Sơn.
Nghĩ đến đây, Khương Đường  lắc đầu.
Lục Cẩm Dao : “Mấy thứ  ngày hôm đó đều   gửi đến quân doanh, vốn dĩ  đưa cho Ngũ công tử mang theo  lương khô  đường  nhưng  hiểu vì    nghĩ tới  quân lương. Hắn còn  thư gửi về hỏi  thể thêm  khoai lang, khoai sọ, rau xanh   , lương khô   ăn ngon còn  thể giữ  lâu.”
Lục Cẩm Dao cảm thấy vật  cũng chỉ dùng trong trường hợp khẩn cấp. Ngày thường vẫn là hỏa đầu quân nấu cơm, món ăn dù ngon cũng  thể cứ ăn mãi .
“Trước tiên ngươi cứ thử xem,   thì ,    cũng  cần miễn cưỡng.” Lục Cẩm Dao : “Thiếu cái gì thì cứ  với Hoài Hề, Hoài Hề  mua  thì  để Hàn Dư Thanh  tìm.”
Khương Đường khẽ gật đầu: “Nô tỳ sẽ dốc  lực thử một .” Không chỉ vì đây là cho quân doanh mà còn bởi vì Cố Kiến Sơn.
Nàng đang lo lắng   cách nào báo đáp ân tình của , chuyện   tới cứ như  đang buồn ngủ  đưa gối đầu .
Cố Kiến Sơn  hổ là phó tướng quân,  khác ăn lương khô  lẽ sẽ chỉ thấy ngon nhưng   nghĩ đến chuyện  thể cho càng nhiều  ăn   .
Người vì dân vì nước như     giống với thế tử Định Bắc hầu ăn chơi trác táng.
Lục Cẩm Dao dặn dò : “Chuyện   chút gấp gáp nên việc ở phòng bếp nhỏ chứ giao cho Triệu đại nương  , ngươi chuyên tâm mà  việc.”
Lục Cẩm Dao   rõ mấy chuyện lặt vặt của đám nha . Ví dụ như Lộ Trúc và Bạch Vi lúc rảnh rỗi đều sẽ thêu thùa  bán kiếm bạc, Khương Đường thỉnh thoảng cũng sẽ  chút thức ăn mang  bán, đây đều là chuyện nhỏ  gây ảnh hưởng gì đến đại cục.
Yến Kỉ Đường chỉ  hai chủ tử   tới mười mấy nha  và bà tử hầu hạ, nàng cũng   là  tàn tật  một chỗ thì    thể dùng hết nhiều  như . Hơn nữa Lục Cẩm Dao nàng lúc coi sổ sách  thích    trong phòng, chỉ cần  chậm trễ chính sự thì mấy chuyện nhỏ  nàng đều mắt nhắm mắt mở cho qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-123.html.]
Lại , mấy thứ Khương Đường   đều do Bạch Vi cầm  bán. Bạch Vi   giỏi trong việc  ngóng tin tức nên cũng  ích với Yến Kỉ Đường.
Khương Đường “” một tiếng: “Vậy nô tỳ cáo lui .” Lục Cẩm Dao phất phất tay, Khương Đường lặng lẽ lui xuống.
Khương Đường ước chừng   Cố Kiến Sơn  cái gì, thứ   chính là bánh lương khô.
Ở hiện đại bánh lương khô   là món ăn thiết yếu của con , Khương Đường  thích ăn bánh quy bơ hơn. Đa  bánh lương khô đều  sản xuất ở “Xưởng quân đội”, trở thành quân tư.
Bánh lương khô ăn còn chắc bụng hơn cơm cháy,  tiện lợi, chỉ cần ngâm nước là ăn .  Khương Đường căn bản   qua,    là một chuyện, nàng    các công cụ tinh vi,    thể ước tính  nhu cầu dinh dưỡng một ngày của một tướng sĩ.
Nhìn thì như cơm cháy nhưng so với cơm cháy thì khó  hơn nhiều. Người  tin tức linh thông nhất Yến Kỉ Đường chính là Bạch Vi, Khương
Đường hỏi thăm nàng  một vài chuyện ở quân doanh, Bạch Vi hàm hồ  vài câu.
“Ta cũng  rõ lắm, cũng chỉ  từ  khác. Bên ngoài  giống như Hầu phủ, các thành trấn khác cũng  giống với Thịnh Kinh. Đừng thấy chúng  đủ ăn đủ mặc, thật    nhiều  nghèo khổ. Các tướng sĩ lúc ăn cơm chỉ mong  ăn no, ăn lương khô, khoai lang, khoai sọ là chuyện thường ngày. Ngươi xem mấy nha  ở Yến Kỉ Đường chúng , mỗi ngày đều  ăn cơm trắng mà nhiều khi còn thấy  nuốt nổi… Tướng sĩ trấn giữ biên thành thậm chí  ăn  những thứ như thế .”
Năm vị công tử của Hầu phủ chỉ  Ngũ công tử là gầy nhất, vì  gầy, còn   là do ăn uống thiếu chất .
Nhìn Đại gia Nhị gia nhà bọn họ, Nhị gia trở về từ Tương Thành  béo hơn một vòng, còn mang theo ngoại thất và nhi tử tư sinh,  thể thấy  cuộc sống bên ngoài  quá tệ.
Khương Đường như đang nghĩ ngợi gì đó, gật đầu: “Ta   .”
Như  thì điều cần ưu tiên hàng đầu chính là chi phí chứ   là hương vị, khó trách Lục Cẩm Dao    thể dùng khoai lang hoặc khoai sọ để   .
Do cần  bánh lương khô nên  trưng dụng lò nướng bánh mì, cũng  thể dùng gạo và mì loại  nhất.