Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 120
Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:01:48
Lượt xem: 18
Túi đan của Yến Kỉ Đường là một nút kết như ý, phía dưới là tua rua.
Có hai túi đan mới, vốn dĩ nên đưa cho nàng cái màu xanh đậm, nhưng Cao ma ma lại đưa cho nàng hai cái màu xanh lá nhạt.
Xanh mơn mởn như mầm cỏ, túi đan thắt cực kỳ khéo, tua rua phía dưới rất mịn mượt, đeo bên hông hẳn là sẽ rất đẹp.
Nhưng không phải màu của nàng mà.
Khương Đường nói: “Ma Ma, ta nên cầm màu xanh lam chứ.”
Cao ma ma đáp: “Không cầm nhầm đâu, chính là màu xanh lá nhạt.”
Mặc dù trên gương mặt của Cao ma ma không có biểu cảm gì, nhưng từ trong lời nói của bà ấy Khương Đường nghe ra được rằng hình như nàng được thăng chức rồi.
Từ nha hoàn tam đẳng biến thành nha hoàn nhị đẳng.
Cao ma ma thấy mọi người đều ở đây nên bèn nói luôn: “Khương Đường lấy được cấp nha hoàn nhị đẳng đã mấy ngày, từ nay trở đi nàng ấy chính là nha hoàn nhị đẳng.”
“Bây giờ ở Yến Kỉ Đường có năm nha hoàn nhị đẳng, ba nha hoàn tam đẳng. Gian nhà của hạ nhân ở không có phòng thích hợp nên Khương Đường vẫn ở lại căn phòng ban đầu.” Cao ma ma nhân cơ hội răn dạy: “Mọi người làm việc chăm chỉ thì có thể tăng phân lệ bạc của mình lên, còn nếu có suy nghĩ khác thì phòng giặt ủi vẫn còn chỗ trống đấy.”
Khương Đường nắm túi đan: “Nô tỳ tạ ơn đại nương tử.” Nàng được thăng chức cũng là ý của Lục Cẩm Dao.
Lục Anh ôm lấy nàng như con gấu: “Ngươi thành nha hoàn nhị đẳng rồi, còn không cần dọn ra ngoài, chuyện tốt có đôi, không làm bữa ngon thì chẳng hợp tình hợp lý tí nào!”
Bội Lan đứng bên cạnh Tĩnh Mặc cười trộm, suy tính xem nên ăn gì.
Tĩnh Mặc cũng mỉm cười, khổ tận cam lai, Khương Đường được nhận nguyệt lệ của nha hoàn nhị đẳng từ lâu, được thăng chức cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Khương Đường đến chính viện dăm ba hôm, khi ấy là thời gian bận nhất mệt nhất.
Sau này lại giúp đại nương tử mở cửa hàng điểm tâm, xuân nhật yến, gia yến đều là nàng chuẩn bị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-120.html.]
Trở thành nha hoàn nhị đẳng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Cơ mà không chuyển ra ngoài trái lại là điều hay.
Tĩnh Mặc cảm thấy Khương Đường ngày xưa hành sự độc lai độc vãng, không ảnh hưởng đến nàng. Còn Khương Đường bây giờ không giống nước gừng nữa, mà giống kẹo gừng, chính là cái bán ở cửa hàng Thành Nam.
Hiểu chuyện lại ít rắc rối, ở chung với nàng ấy, thế mới gọi là ở chùa ăn lộc Phật, có thứ gì ngon thì đều là ba người bọn họ được ăn trước.
Có điểm tâm cũng là cho bọn họ trước, nếu như đến cả việc Khương Đường thành nha hoàn nhị đẳng cũng ghen tị thế thì ba người bọn họ thành con người gì.
Bạch Vi còn vui sướng hơn cả Khương Đường: “Phòng chúng ta to, xê đi một tí thì cũng có thể có chỗ kê được một cái giường vào, cứ chuyển luôn vào là được!”
Cao ma ma cười mắng một câu làm bừa: “Được rồi, đến lượt ai nhận y phục nào, Lục Anh, đến ngươi rồi, mau chóng leo xuống người Khương Đường đi.”
Lục Anh cười hì hì, bước đến nhận lấy xiêm y và túi đan.
Có xiêm y mới, bộ cũ không cần phải vứt đi, có thể mặc thay thế.
Khương Đường để xiêm y ở nhĩ phòng, cảm thấy tối nay nên ăn một bữa thật ngon, thăng chức rồi thì chuyện tăng lương cũng ở trong tầm tay. Mấy ngày nay nàng đều bận rộn, đi sớm về khuya, chuyện tự buôn bán nhỏ cũng đứt đoạn.
Hôm nay phải ăn một bữa ngon rồi lại kiếm thêm chút khoản thu bên ngoài.
Hiện giờ phụ trách mua sắm ở Yến Kỉ Đường vẫn là Hoài Hề, Khương Đường nhờ nàng ấy mang về năm cân tôm tươi, mấy quả cà chua, bịch váng đậu khô to, với cả một miếng thịt ba chỉ lớn.
Khương Đường định làm thịt ba chỉ cuốn tôm lột, rồi lại dùng cà chua để hầm, nếu như nấu ra ăn ngon thì có thể xuất hiện trên bàn của Lục Cẩm Dao.
Làm cơm tối xong, lại chuẩn bị bữa khuya, Khương Đường thấy không còn gì thì định đi về trước.
Qua giờ Hợi, đám nha hoàn không cần trực đêm cũng đã về. Mệt mỏi cả một ngày nên đã sớm kiệt sức.
Còn chưa đến phòng của hạ nhân, Bội Lan đã ngửi thấy mùi chua ngọt trong không khí, lờ mờ còn có thể ngửi thấy mùi thơm của thịt, chính là mùi bị nướng xém.
Trong giây lát ấy, nàng ấy cứ như biến thành một con thỏ, còn đằng trước buộc một củ cà rốt.
Nha hoàn của phòng khác có lẽ không biết mùi thơm ấy bay ra từ đâu, đến giờ Hợi bụng đã đói không chịu nổi từ lâu, ngửi thấy mùi hương này thì không khỏi nuốt nước miếng, sau đó trông thấy bên cạnh có mấy người lướt qua.