Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:01:31
Lượt xem: 10
Trong nguyên tác, rốt cuộc Nguyệt Nương này có vào phủ hay không nàng đã quên mất rồi, nhưng lần quay về này chỉ có thể nói rằng Cố Kiến Thủy ở trước mặt Trịnh thị không chịu nổi được một kích.
Thủ đoạn nội trạch còn nhiều lắm, sau khi bị đưa đến trang tử cuối cùng có thể sống được mấy ngày cũng chẳng hay.
Có lẽ giống như cỏ dại, tự sinh tự diệt.
Đứa trẻ đó có thể sống sót được hay không cũng là một ẩn số. Cố Kiến Thủy phải thăng chức, không còn mỹ kiều nương thì mới ban đầu sẽ thấy áy náy nhưng sau này để tâm đến Hứa thị thì cũng sẽ quẳng Nguyệt Nương và Duệ ca ra sau đầu thôi.
Thật đúng là bạc bẽo.
Bội Lan cả kinh nói: “Không phải Nhị gia bị Hầu gia gọi đi nói chuyện đấy chứ, nếu như biết thì làm sao giờ?”
Bạch Vi: “Ngươi ngốc à, nếu Nhị gia không hồi tâm thì đã đưa Nguyệt Nương ra ngoài ở từ lâu rồi.”
Bạch Vi thầm nhủ, công tử đã thành thân thì sẽ được chia cửa hàng chi nhánh và trang tử, đều do đương gia chủ mẫu quản lý.
Một tháng lương làm quan thì có được bao nhiêu bac, đi hai chuyến đến tửu lâu đã tiêu hết rồi. Nói cho cùng, chẳng phải cầm tiền của Hầu phủ để nuôi ngoại thất ư, phu nhân có thể vui được mới lạ. Đã không có bạc, lại chẳng nỡ từ bỏ thân phận Nhị gia của Hầu phủ nên tất nhiên chẳng dám thốt lời nào.
Lục Anh tặc lưỡi ngạc nhiên: “Lời của nam nhân ấy mà, cứ coi như cái rắm là được.”
Bạch Vi không nhịn được cười đáp: “Được rồi được rồi, làm nha hoàn nào được xì xào sau lưng chủ tử, chúng ta ở bên ngoài để ý thêm chút.”
Như lời Bạch Vi nói, đến chiều, Cố Nhị gia không hề làm loạn, đến cả chuyện tới trang tử thăm Nguyệt Nương cũng không đề cập đến. Như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy, tiếp tục tương kính như tân với Hứa thị.
Mà mấy chuyện này không có liên quan gì đến Khương Đường cả.
Phủ Vĩnh Ninh hầu phủ y hệt như một gốc đại thụ xum xuê lá cành, chạc cây nào lộn xộn thì tỉa tót một phát là xong. Khương Đường ở Hầu phủ cứ như một hòn đá nhỏ dưới gốc cây, sẽ không vì chuyện nàng đến từ hiện đại, biết làm vài món ăn, là hòn đá này sáng rực lên.
Sinh tồn ở nơi này vẫn nên càng thận trọng từ lời nói đến việc làm thì mới tốt được.
Qua mùng mười tháng năm, phủ Vĩnh Ninh hầu lại trở về dáng vẻ ngày trước. Các viện có cuộc sống riêng, không có chuyện gì thì sẽ không đến chính viện ăn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-119.html.]
cơm, tuy chưa chia nhà nhưng đóng cửa lại thì chính là những tháng ngày của riêng mình.
Khương Đường phụ trách một ngày ba bữa của Lục Cẩm Dao và Cố Kiến Châu, bữa nhỏ ban ngày, bữa đêm lúc khuya, buổi chiều vẫn cùng với Lộ Trúc đến xem cửa hàng điểm tâm.
Chuyện buôn bán cũng không tệ lắm.
Lúc quay về, thấy trong viện có hai tú nương đang cầm thước đo số đo cho bọn nha hoàn trong viện.
Cần làm xiêm y mùa hè mới.
Quy định của phủ Vĩnh Ninh hầu là một năm bốn mùa mỗi mùa các chủ tử có bốn bộ xiêm y, đám hạ nhân hai bộ.
Đương nhiên, chất vải làm xiêm y của đám hạ nhân không được giống như của các chủ tử, xiêm y làm cho chủ tử là được đo đạc trước, sau đó chọn vải vóc, lúc này mới may, sau khi may xong thì lấy ra để thử, nếu không vừa thì lại sửa.
Đám nha hoàn đo xong kích thước, may xiêm y xong, nếu không vừa thì tự sửa lấy. Vì có sự phân chia, màu sắc xiêm y của đám nha hoàn mặc mỗi viện đều không giống nhau.
Màu đám nha hoàn ở Yến Kỉ Đường mặc là màu xanh lam, nha hoàn khác nhau thì được phối với túi đan thắt (1) màu khác nhau. Nha hoàn nhất đẳng là màu tím, nha hoàn nhị đẳng là màu xanh lá, nha hoàn tam đằng là màu xanh đậm.
(1) Một loại đồ dùng phương pháp đan thắt để làm thành một chiếc túi đựng đồ.
Lúc này mới có thể để lộ ra viện nào được sủng ái nhất, tú phòng của Hầu phủ chỉ có mười mấy tú nương, dù gấp thế nào thì cũng không thể may hết y phục trong một ngày được. Y phục viện nào được may trước viện nào may sau thì đều cần chú ý.
Hiện giờ Hàn thị quản gia, tất nhiên là làm cho Yến An Đường trước. Y phục của hai viện kế tiếp được xếp sau Yến Kỉ Đường.
Ngày mười một tháng năm đo xong kích cỡ, mười hai tháng năm y phục của Lục Cẩm Dao và Cố Kiến Châu đã làm xong, sau khi thử xong thì sửa lại, rồi mau chóng được đưa về.
Ngày mười ba tháng năm, y phục của đám nha hoàn cũng được chuyển đến.
Ban đầu đo kích cỡ, mỗi phần y phục đều được thắt nút lại, giống hệt như nhận đồng phục ngày xưa.
Lấy xiêm y xong thì lại đi lấy túi đan, tất cả lấy xong thì ấn dấu tay lên đằng sau của tên mình.