Cố Kiến Châu ở chính viện  ăn , ba   uống rượu, nâng chén uống cạn   nhiều chuyện trong triều. Tâm tư   ở  rượu   chuyện triều chính, chỉ qua loa ăn vài miếng.
Cũng    thức ăn của chính viện  ngon, chỉ là nhiều ,   tâm trạng ăn cơm. Huynh trưởng lời ngoài lời trong hỏi thăm công việc của  ở Hàn Lâm Viện, Cố Kiến Hải hỏi trái hỏi , miệng thơn thớt,  ớt ngâm[1].
[1] Ý chỉ: Miệng   , trong lòng nham hiểm.
Không  thoải mái ăn uống như chỉ khi   và Lục Cẩm Dao. Như   bao nhiêu.
Chỉ  hai  bọn họ, , bây giờ còn  một hài tử   đời.
Rất nhanh Tinh Tương  bưng móng giò và rau trộn dưa chuột lên, mỗi  múc hơn nửa chén cơm, sợ ăn nhiều thì  dày khó chịu.
Lục Cẩm Dao nghiêng  xuống ngửi, tóc mai khẽ khẽ lay động, lấp lánh ánh sáng.
Nàng : “Ngửi thôi  thấy thơm,  mau gắp cho  một miếng.”
Cố Kiến Châu gắp một miếng da bỏ  bát Lục Cẩm Dao,  đó  đổi tay gắp dưa chuột thái sợi, “Ăn thêm chút rau xanh.”
Lục Cẩm Dao: “Chàng cũng mau ăn .”
Cố Kiến Châu ở chính viện ăn  ngon, nàng  thể  . Chuyện  quan trường nàng cũng chỉ cái  cái , chỉ  đại gia Cố Kiến Phong khi còn trẻ học  cao, hiện giờ hai mươi tám tuổi, nhậm chức ở Hồng Lư Tự, là chức Ngũ phẩm Hồng Lư Tự Thừa.
Mặc dù chức quan  thấp, nhưng chủ quản Hồng Lư Tự là để chiêu đãi khách nước ngoài. So với Hàn Lâm Viện, Đại Lý Tự................................ còn kém xa lắm.
Lục Cẩm Dao cảm thấy, Vĩnh Ninh Hầu vẫn  lập thế tử, ngoại trừ bởi vì Vĩnh Ninh Hầu  thể còn trẻ trung khỏe mạnh, đối với chuyện  cũng  liên quan.
Cố Kiến Phong học vấn  , mà Cố Kiến Châu là tiến sĩ năm hai mươi mốt Thiên Thịnh, thi đậu Trạng Nguyên, tuy là Tu Soạn tòng Hàn Lâm lục phẩm nhưng tiền đồ là vô hạn.
Kỳ thật luận học thức, Cố Kiến Thủy hơn nhiều Cố Kiến Phongngười là đích tôn, cũng chỉ dài hơn một ký tự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-108.html.]
Lục Cẩm Dao gắp cho Cố Kiến Châu một miếng thịt lớn, “Sau  nếu ở chính viện ăn uống  thoải mái,  hãy lặng lẽ kéo  một cái,  sẽ   khó chịu, chúng  trở về ăn ở đây. Cho dù ăn hai bát mì chay cũng vui hơn ở chỗ đó, hơn nữa còn  móng giò hầm.”
Cố Kiến Châu ừ một tiếng.
Lục Cẩm Dao: “Chuyện quan trường  mặc dù  hiểu, nhưng cũng    quan ,  thanh quan. Cho dù là  trưởng của , điều  nên  chính là  thể ,   chuyện   , mẫu  bên  nếu còn  gì,  sẽ  khuyên.”
Cố Kiến Châu  , “Không cần, chút chuyện nhỏ   thể liên lụy tới nàng. Nàng  quản chuyện cửa hàng, còn  giúp đỡ đại tẩu quản gia, mùng mười nhị ca trở về nàng còn  giúp chuẩn  gia yến, như   đủ mệt .”
Gia yến  giống như  Cố Kiến Sơn trở về, một đại gia đình mười mấy   ăn cùng ,  chú trọng chuẩn  một bàn đồ ăn.
Trịnh thị  giao hết cho Hàn thị mà nhờ Lục Cẩm Dao hỗ trợ.
Bên cạnh Lục Cẩm Dao  Khương Đường, tổ chức một gia yến  khó, đảm bảo  mới lạ   mắt.
Nàng còn  ,   Cố Kiến Thủy trở về, thăng quan một bậc. Không rõ   thật  nên Lục Cẩm Dao cũng   với Cố Kiến Châu.
Hai phu thê  trò chuyện  ăn móng giò. Lục Cẩm Dao ăn xong nửa bát cơm thì  ăn thêm  nữa, Cố Kiến Châu còn ăn thêm nửa bát.
Buổi tối, hai  ăn bánh ú, Cố Kiến Châu  ăn  bánh ú mặn, chỉ ăn vị mứt táo, còn Lục Cẩm Dao ăn nửa cái bánh lòng đỏ trứng muối, nửa bánh nhân thịt muối.
Số bánh ú còn  thưởng  bộ cho các nha .
Tiết Đoan Ngọ qua , sáng sớm hôm , Lục Cẩm Dao tới Yến Minh Đường, cùng Hàn thị bàn qua các món ăn trong gia yến.
Mấy món mặn mấy món canh, đồ mặn đồ chay. Có vài canh cần hầm , mua cái gì, gia yến uống rượu gì, uống nước hoa quả gì đều  quyết định .
Không  chờ đến lúc Cố Kiến Thủy về mới cho phòng bếp lớn  chuẩn .
Cho dù là một gia yến nho nhỏ cũng là khảo nghiệm khả năng đảm đương của chủ mẫu. Lần  Cố Kiến Sơn trở về,  hai mươi sáu món ăn và hai món canh. Cố Kiến Thủy là con thứ, nhưng là  trưởng của Cố Kiến Sơn,  thể ít hơn, cho nên vẫn là hai mươi sáu món ăn, hai món canh.