Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:47:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Mộc vốn nghĩ Chu Hạc Ninh chỉ giới thiệu vài ngôi nhỏ, gặp mặt qua loa là . Nào ngờ còn tham gia buổi hòa nhạc, đành xe, bảo Mạnh Uyển Ước xuống xe.
"Uyển Ước, xem tạm thời , còn tham gia một buổi hòa nhạc nữa, chúng cùng nhé." Từ Mộc với Mạnh Uyển Ước.
"Vâng." Mạnh Uyển Ước khẽ gật đầu, theo sát phía Từ Mộc.
Từ Mộc và Mạnh Uyển Ước cùng đến buổi hòa nhạc, tới hậu trường.
Lúc Chu Hạc Ninh đang chỉ đạo xung quanh, yêu cầu họ khởi động và tổng duyệt đơn giản.
Thẩm Vãn Ninh đang chỉnh âm, với tư cách là một nhạc sĩ, cô chỉ chơi piano. Cô khác với những ngôi ca nhạc , lĩnh vực chính của cô là nhạc thuần túy, nhiều nhất là thêm phần hát bè.
Hiện tại nhạc thuần túy ở trong nước khá kén , ngay cả những bản nhạc sử dụng chính thức của quốc gia cũng đa là nhạc nước ngoài. Cô con đường , rốt cuộc vẫn là một ngách nhỏ, dù cũng phổ biến như các ca khúc thịnh hành.
Ngay lúc , một đàn ông mặc vest cũng bước hậu trường. Anh mái tóc rẽ ngôi lệch, tuổi hai mươi lăm, rõ ràng thường xuyên tập thể hình, hình cân đối. Chiếc đồng hồ Patek Philippe cổ tay càng nổi bật phận tầm thường của .
"Vãn Ninh..." Người đàn ông đang , đột nhiên thấy Từ Mộc.
Từ Mộc cũng thấy đàn ông .
Phùng Kiếm.
Đôi mắt Từ Mộc nheo , ngờ gặp Phùng Kiếm, kẻ thù truyền kiếp của phản diện Từ Mộc , ở đây.
Phùng Kiếm, con trai thứ của gia chủ Phùng gia. Hồi ở Dương Thị, hai họ đấu đá công khai lẫn ngấm ngầm, nhưng cuối cùng, Phùng Kiếm là chiến thắng.
"Từ Mộc, ở đây?" Sắc mặt Phùng Kiếm .
"Tại thể đến đây?" Từ Mộc đút tay túi quần, thờ ơ hỏi.
"Đương nhiên thể, chỉ tò mò, cái loại như xem hiểu hòa nhạc ?" Phùng Kiếm nở một nụ chế nhạo.
Trước đây, còn kiêng dè Từ Mộc, dù hai gia tộc cũng ngang ngửa, nhưng giờ Từ gia tụt hậu từ lâu. Vừa , đến gần Từ Mộc, ghé tai thì thầm: "Đây là Dương Thị, dám đến gần Thẩm Vãn Ninh, sẽ khiến biến mất."
Mạnh Uyển Ước một bên thấy thế, liền bước lên một bước. Từ Mộc lập tức nắm lấy tay Mạnh Uyển Ước, hiệu cô đừng hành động dại dột, hiện tại cần thiết xung đột với Phùng gia. Dù khi t.h.u.ố.c giảm cân thành công, Từ gia chắc chắn sẽ đổ bộ Dương Thị, lúc đó hai bên sẽ "chơi" với một trận trò.
"Hôm nay biến mất , mời đến." Từ Mộc .
"Cậu? Ai mời cái tên..."
"Tiểu Từ, mau qua đây, cháu thấy cây đàn piano thế nào?"
Lời của Phùng Kiếm còn dứt, giọng Chu Hạc Ninh vọng đến từ xa.
"Cháu xem thử." Từ Mộc khinh thường với Phùng Kiếm một tiếng, rời .
Còn khiến biến mất ư? Thật sự nghĩ vẫn là phản diện Từ Mộc của ?
Phùng Kiếm nhíu mày thật chặt, Từ Mộc qua với Chu Hạc Ninh từ lúc nào . Trước đây để tiếp cận Thẩm Vãn Ninh, tặng cho Chu Hạc Ninh nhiều thứ, nhưng ông đều nhận. Từ Mộc dùng cách gì?
Trong nhà hát lớn, lúc chật ních khán giả.
Tất cả đều đang hô vang tên Thẩm Vãn Ninh, đột nhiên, đèn sân khấu vụt tắt, cả khán phòng chìm bóng tối, chỉ còn những tấm biển đèn lấp lánh.
Ánh sáng bừng lên, Thẩm Vãn Ninh cây đàn piano, theo sân khấu nâng lên, xuất hiện ở trung tâm sân khấu.
Đèn chiếu rọi Thẩm Vãn Ninh. Tiếng nhạc piano du dương, từ từ vang lên, lan tỏa khắp ngóc ngách xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-72.html.]
Mọi xung quanh, tất cả đều chìm đắm trong đó.
Hàng ghế đầu của sân khấu, đều là những nhân vật phận hiển hách. Có là con cháu các gia tộc lớn, ví dụ như Phùng Kiếm. Có là nhân viên của một cơ quan nhà nước. Lại những tổng giám đốc doanh nghiệp, gia chủ các đại gia tộc.
Thế giới vốn là xã hội trọng tình cảm, những đến nhạc là một lẽ. Còn một lẽ khác, đương nhiên là vì Thẩm Vãn Ninh là thiên kim của Thẩm gia.
Hôm nay, gia chủ Thẩm gia, Thẩm Hoành, đích khán đài. Xung quanh ông, là các doanh nhân hàng đầu Giang Bắc.
Một khúc nhạc kết thúc. Tiếng vỗ tay như sấm dậy, kéo dài ngừng.
"Thẩm Vãn Ninh! Anh yêu em!"
"Tài nữ Thẩm Vãn Ninh! Tài nữ Thẩm nữ thần!"
... Ngoài vỗ tay, vô trong khán phòng còn hô vang tên Thẩm Vãn Ninh.
Thẩm Vãn Ninh cũng ngờ, âm nhạc của nhiều yêu thích đến . Cô cầm lấy micro, giơ tay xuống hiệu, hiệu im lặng. Khuôn mặt trái xoan đây khẩu trang che khuất, cùng với đôi mắt đào hoa long lanh, dường như một sức hút thiện tự nhiên.
"Cảm ơn ! Cảm ơn !" Thẩm Vãn Ninh qua micro, "Tiếp theo đây sẽ trình diễn bản concerto thứ hai do chính sáng tác, tiểu sư Tô Nhã Nhã của sẽ đảm nhiệm phần piano, hôm nay là đầu tiên em lên sân khấu, mong ủng hộ nhiều hơn nữa!"
Vừa dứt lời, tràng pháo tay vang lên.
Bản concerto , thuộc thể loại âm nhạc hùng vĩ và tráng lệ. Tiếng piano linh hoạt lướt trong vô nhạc cụ, hề che lấp chút nào. Cộng thêm phần hát bè ở giữa và cuối, đưa âm nhạc lên một tầm cao mới. Khiến khán giả khán đài đều chấn động thôi.
"Chú Thẩm, tuyệt vời! Bản nhạc của Vãn Ninh! Thật sự quá chấn động!" Phùng Kiếm giơ ngón tay cái về phía Thẩm Hoành.
Mèo con Kute
Một vài doanh nhân khác xung quanh cũng đều tấm tắc khen ngợi.
"Quả thực tồi, cảm giác đó như thiên thần giáng trần, mang đến cho một áp lực mạnh mẽ."
"Đây đúng là bản nhạc tầm cỡ sử thi, ai thể nghĩ , đây là tác phẩm của một cô gái mới hai mươi tuổi."
... Một xung quanh là để nịnh bợ, một thì cảm thán thật lòng.
Thẩm Hoành là một đàn ông trung niên gầy gò với mái tóc hoa râm, ông mỉm gật đầu với những xung quanh. "Ha ha ha! Mọi cứ khen nó mặt thôi, khen mặt nó, sợ nó kiêu ngạo quá." Thẩm Hoành .
Những khác xung quanh cũng hùa theo .
Từ Mộc và Mạnh Uyển Ước, lúc vẫn đang ở hậu trường.
Chu Hạc Ninh đang trò chuyện với Từ Mộc, Từ Mộc cũng kể cho ông về loại t.h.u.ố.c giảm cân do Từ gia nghiên cứu. Dù bao lâu nữa, t.h.u.ố.c giảm cân sẽ tung thị trường.
"Thì là , thảo nào lúc nãy cháu Vãn Ninh hợp lắm, cháu tìm một mập mạp ?" Chu Hạc Ninh hỏi.
"Cũng hẳn, cháu chỉ tìm một thể cùng đạt thành công." Từ Mộc với Chu Hạc Ninh.
"Nếu là cùng đạt thành công, chú vẫn khuyên cháu nên chọn Thẩm Vãn Ninh, chú từng việc trong Đoàn Văn công quân đội hai mươi năm, đó ở trong giới âm nhạc vài thập kỷ." Chu Hạc Ninh Từ Mộc , "Chú gặp quá nhiều ngôi , chú thể cho cháu , tài năng của Vãn Ninh là thể lường ."
"Nếu quả thực là cô đóng quảng cáo, cháu sẽ dành thời gian sáng tác thêm một bản nhạc cho cô ." Từ Mộc nghĩ nghĩ .
"Tốt quá ! Nếu cháu sáng tác thêm một bản nhạc nữa, chú sẽ bảo Vãn Ninh, đại diện miễn phí cho các cháu." Chu Hạc Ninh xem Từ Mộc đạt đến giới hạn sáng tạo . Dù nhiều nhạc sĩ nổi tiếng thế giới chỉ sáng tác một bản nhạc nổi tiếng, đó đều thể vượt qua đỉnh cao đó.
Ngay lúc , từ xa một đàn ông trung niên bước nhanh đến, ông chính là đạo diễn điều hành của buổi hòa nhạc .
"Ông Chu, đến lúc chuẩn , buổi của cô Thẩm, sẽ đến lượt ông đó." Đạo diễn điều hành tới.
"Tiểu Từ, theo chú." Chu Hạc Ninh dậy, vỗ vai Từ Mộc.