Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:02:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không chỉ giới hạn ở hội họa, em nghĩ các kỹ năng khác cũng .” Từ Mộc , “Mục đích của tất cả chúng đều là Huệ Huệ một cuộc sống . Một đàn ông dựa chiến đấu để cưới Huệ Huệ, thật sự đáng để gửi gắm cả đời ?” Khương Thịnh khẽ gật đầu, “Cháu lý, cháu ý tưởng gì ?” “Nếu thang điểm là một trăm, chiến đấu chiếm bảy tám mươi điểm là đủ, điểm còn sẽ dựa các kỹ năng khác của bản .” Từ Mộc suy nghĩ , “Như , thắng cuối cùng sẽ là một thực lực kém, còn các kỹ năng khác nữa, dù cũng hơn chỉ chiến đấu, ?” Khương Thịnh vuốt cằm suy tư, đúng là một cách . Tin rằng những trong tông môn cũng sẽ đồng ý. Khương Hưng Quân và Chu Thủy , cả hai đều thầm gật đầu. Trong trường hợp bình thường, những công tử bột đó lẽ cảnh giới tệ. Dù thì cũng trưởng bối lợi hại, họ thể dùng thiên tài địa bảo để cưỡng ép tăng tiến. về các kỹ năng khác, những chắc chắn lười học. Phương pháp tuy hảo, nhưng ít nhất cũng thể loại bỏ phần lớn những kẻ đáng tin cậy.

Mèo con Kute

 

“Từ Mộc! Anh ý gì? Anh sẽ thật sự đồng ý chuyện tỷ võ chiêu chứ?” Khương Huệ Huệ chỉ Từ Mộc lạnh lùng quát, “Anh đáng mặt với ?” Từ Mộc chú ý đến ánh mắt của mấy nhà họ Khương, vội vàng : “ nào chuyện gì với cô.” “Thôi , Huệ Huệ, chuyện cứ quyết định như .” Khương Thịnh bước tới Khương Huệ Huệ, nắm lấy vai cô, “Ông đưa cháu về phòng.” “Tiền bối, chuyện kết thúc , cháu đề nghị nên để Huệ Huệ ngoài ạ.” Từ Mộc . “Đây là chuyện nhà chúng , cháu đừng xen nữa, các cháu thể .” Khương Thịnh vẫy tay với Từ Mộc. Từ Mộc gật đầu, tiễn khách , cũng lý do gì để ở đây nữa. Trần Huyền chỉ mong sớm rời , một tay xách túi dệt, một tay vỗ nhẹ vai Từ Mộc, “Chúng thôi.” “Chư vị hẹn gặp .” Từ Mộc cùng Trần Huyền xuống núi.

 

Trên đường xuống núi. Trần Huyền liếc Từ Mộc, nở một nụ , “Anh Mộc, nếu là em, em từ lâu , thật sự lịch sự.” “Khương Huệ Huệ dù cũng là bạn của .” Từ Mộc lắc đầu, đó , “ mời ăn gà xào nhé.” “Vậy thì em khách sáo .” Trần Huyền toe toét. Nhắc đến chuyện , đây ở núi, luôn theo sư phụ, chỉ sư tỷ thỉnh thoảng đến thăm . Những còn đều là mấy bà góa, ông già bà lão ở các thôn xung quanh. Cậu từng kết bạn, mà Từ Mộc mắt đây, cho cảm giác .

 

……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-249.html.]

 

“Lão già! Ông buông cháu !” Khương Huệ Huệ vẫn ngừng giãy giụa. “Nhóc con, cháu thích thằng nhóc đó ?” Khương Thịnh buông Khương Huệ Huệ , hỏi. “Thằng nhóc nào?” “Cháu còn giả vờ ? Ông đương nhiên đến Từ Mộc , chẳng lẽ là Trần Huyền ?” Khương Thịnh hút vài điếu cày. “Ai mà thích ? Chúng chỉ là bạn bè bình thường thôi!” Khương Huệ Huệ hằn học . Cái tên Từ Mộc đó rõ ràng là đến phá hỏng hôn sự, ngờ bây giờ, cái trò . “Ông cảm thấy thằng nhóc đó thích cháu, nhưng tiếc là hai đứa, định sẵn thể nào.” Khương Thịnh chút bất lực. “Tại thể?” Khương Huệ Huệ hỏi xong, bỗng nhiên bịt miệng , sắc mặt đỏ. “Bởi vì thường, Cổ Võ Giả, dù cho ông sắp xếp các kỹ năng khác, bộ đều vì mà thiết kế riêng, cũng thể thắng .” Nghe Khương Thịnh xong, Khương Hưng Quân và Chu Thủy một bên, cũng chút ảm đạm. Thế giới , rốt cuộc vẫn là sức mạnh chí thượng. “Ai Cổ Võ Giả?” Khương Huệ Huệ đột nhiên lạnh lùng quát. Khương Thịnh thổi mạnh tàn t.h.u.ố.c điếu cày ngoài, “Cháu nghĩ ông là ai? Cậu Cổ Võ Giả , ông ?” Khương Huệ Huệ đút tay túi quần, Khương Thịnh hỏi: “Ông , cháu mà tiến cảnh giới Thần Thông ?” Khương Thịnh nhíu mày, “Làm ?” “Khí Hải Đan! Từ Mộc đưa cho cháu một viên Khí Hải Đan.” Khương Huệ Huệ bình thản , “Loại đan d.ư.ợ.c thể giúp thường, một bước nhảy vọt cảnh giới Cổ Võ Giả, thể tặng cho cháu một viên, ông thể tự ăn ?” “Thật ?” Khương Thịnh thể tin trừng lớn mắt. Khí Hải Đan cấp bảy, thường thể lấy . Ngay cả thiên tài, loại đan d.ư.ợ.c , cũng sẽ giữ để dùng khi đột phá cảnh giới. Sao thể tặng ? Lại còn tặng cho một quan hệ gì với . “Lừa ông, cả nhà cháu c.h.ế.t sạch!” Khương Huệ Huệ giơ tay thề. “Cái con bé ! Vậy thì c.h.ế.t là chúng ?” Khương Thịnh dùng điếu cày gõ m.ô.n.g Khương Huệ Huệ. Tuy nhiên, ông cũng hiểu cháu gái . Thường thì những chuyện như thế , con bé tuyệt đối sẽ dối. “Xem , thằng nhóc thâm tàng bất lộ , chẳng lẽ công pháp ẩn giấu cảnh giới ?” Khương Thịnh lẩm bẩm suy tư. Ngay khi ông đang suy nghĩ, Khương Huệ Huệ đột nhiên chạy trốn xuống núi. “Có cần cháu đuổi ?” Khương Hưng Quân bình thản hỏi. “Thôi , nào bảo cháu đuổi nó, cháu đuổi kịp bao giờ ?” Khương Thịnh liếc Khương Hưng Quân, “Chỉ là, cái tên Từ Mộc , càng ngày càng cảm thấy hứng thú.”

 

……

 

Từ Mộc đang cùng Trần Huyền ăn cơm ở quán ăn chân núi. Không thể , loại gà ăn thịt dai ngon, thơm hơn nhiều so với thịt gà bình thường thị trường. lúc , điện thoại Từ Mộc rung lên, qua, phát hiện là điện thoại của Khương Huệ Huệ. “Huệ Huệ, chuyện gì ?” Từ Mộc hỏi. “Mấy đang ở ? chạy từ núi xuống .” Khương Huệ Huệ thở hổn hển. “ đang ở quán ăn nhà cô.” Từ Mộc ăn . Không lâu , Khương Huệ Huệ đến đây, cô nắm lấy cánh tay Từ Mộc, “Anh còn tâm trạng ăn cơm? Mau đưa !” “Không vội, một phần lớn như , ăn thì phí.” Từ Mộc lấy chìa khóa xe , “Hay là cô cứ trốn tạm xe ?” Khương Huệ Huệ gật đầu, cầm chìa khóa rời . Từ Mộc và Trần Huyền ăn gần xong, Khương Hưng Quân và Chu Thủy mới chậm rãi tới. Họ cũng hỏi tung tích Khương Huệ Huệ. Hai ăn xong lên xe, Từ Mộc phát hiện Khương Huệ Huệ đang ở ghế . Anh khẽ lắc đầu, rõ ràng cả nhà Khương Huệ Huệ đều ý định ngăn cản cô, nếu thể xuống núi. Từ Mộc khởi động xe, đầu rời . Lúc , Khương Huệ Huệ mới dậy. “Từ Mộc! còn tưởng thể thuận lợi giúp phá hỏng hôn sự, ngờ cho cái trò ‘tỷ võ chiêu .” Khương Huệ Huệ vẻ mặt chút vui. Tuy nhiên, cô cũng trách Từ Mộc, từ khi cô tiến cảnh giới Thần Thông và chuyện với Khương Thịnh, cô . Lúc đó Khương Thịnh sở dĩ đồng ý cá cược, là vì ông nghĩ cô thể thành. “Khương Huệ Huệ, một cách, thể giải quyết nỗi lòng của cô.” Trần Huyền ở ghế phụ lái, đột nhiên đầu . “Cái gì? Không gả cho đấy chứ? Cậu đừng mơ nữa.” Khương Huệ Huệ khoanh tay, nhàn nhạt . “Cô cũng đừng mơ nữa, trong mắt chỉ sư tỷ của , những phụ nữ khác đều là phân thổ.” Trần Huyền dừng một chút , “Cách của là, cô và Mộc ‘gạo nấu thành cơm’, đến lúc đó bụng mang chửa, những khác ai còn dám cưới cô?”

 

 

Loading...