Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:50:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu Diệp Đồng nhớ nhầm thì kể từ khi cô và Từ Mộc kết hôn, Từ Ngưng Băng bao giờ đến nhà họ.

 

“Chị, chị đến đây?” Diệp Đồng mỉm hỏi.

 

“Chị đến tìm Từ Mộc chút chuyện.” Từ Ngưng Băng chuyện với Diệp Đồng bằng giọng điệu khá ôn hòa.

 

“Tìm thì qua điện thoại là , còn phiền chị tự đến một chuyến ?” Từ Mộc hỏi.

 

“Nói qua điện thoại tiện.” Từ Ngưng Băng đậu xe bên đường, “Hay là em lên xe .”

 

Từ Mộc khẽ gật đầu, về phía Diệp Đồng. Anh định , từ đằng xa truyền đến tiếng còi xe điện.

 

Tiếp đó, Diệp Vũ dừng xe mặt hai , “Chị, rể, hai tận cổng đón em ?”

 

“Vì em .” Từ Mộc ấn đầu Diệp Vũ, đó Diệp Đồng, “Hay là em và Diệp Vũ về nhà .”

 

“Vâng.” Diệp Đồng khẽ gật đầu.

 

“Anh rể, định hẹn hò với cô nào nữa … Hả? Xin chị, em thấy là chị.” Diệp Vũ đang dở thì phát hiện Từ Ngưng Băng bên cạnh, vội vàng xua tay.

 

Người là chị em ruột, căn bản đối thủ cạnh tranh của cô.

 

“Không .” Từ Ngưng Băng xong, liền vẫy tay với Từ Mộc, “Lên xe.”

 

“Được.” Từ Mộc gật đầu, chủ động ghế phụ lái.

 

Từ Ngưng Băng lái xe ngay mà chỉ đóng kín tất cả cửa kính xe .

 

“Chuyện gì ? Làm vẻ thần bí thế.” Từ Mộc ôm gáy, tựa lưng ghế.

 

Anh cảm thấy trong xe của cô hình như một mùi hương quen thuộc.

 

“Còn nhớ đây, em từng nhờ chị tìm thiên tài địa bảo ?” Từ Ngưng Băng nghiêm mặt Từ Mộc.

 

“Biết chứ, nhưng chị trở thành Cổ Võ Giả , còn tìm gì?” Từ Mộc chút hiểu.

 

“Chị bỏ một tiền lớn, họ cũng hứa với chị là cần tìm trong một năm, nếu tìm thì sẽ một nửa tiền.” Từ Ngưng Băng lắc đầu, đó , “Đó là trọng điểm, trọng điểm là cách đây hai ngày họ với chị rằng tìm thấy một nơi bí ẩn, phát hiện d.ư.ợ.c liệu chị cung cấp, nhưng đến bây giờ vẫn tin tức gì.”

 

Từ Mộc đến đây, khỏi hỏi: “Liệu họ cầm tiền bỏ trốn ?”

 

“Không thể nào! Chị quen ông chủ của họ, với chị rằng nếu một tháng liên lạc, sẽ trả bộ tiền.” Từ Ngưng Băng đoán, “Em xem, liệu ở đó thật sự bảo bối ?”

 

“Chị ý gì? Chị đến đó xem ?” Từ Mộc hỏi.

 

“Có ý định đó, vạn nhất thật sự bảo bối thì ?” Từ Ngưng Băng khẽ gật đầu.

 

“Chị đợi thêm vài ngày nữa, xem họ trả lời . Nếu vẫn tin tức, chúng hãy tính .”

 

Nếu là khác những lời , Từ Mộc chắc chắn sẽ tin.

 

Từ Ngưng Băng thì khác, cô sở hữu Thiên Mệnh cấp mười.

Mèo con Kute

 

Thiên Mệnh là một thứ kỳ diệu, vì cô cảm thấy ở đó bảo bối, lẽ thật sự sẽ .

 

“Được, chị sẽ đợi thêm vài ngày nữa.” Từ Ngưng Băng gật đầu, đó liền chuyển chủ đề, “À , vài ngày nữa, Phùng gia sẽ tổ chức lễ kỷ niệm 29 năm thành lập công ty, đặc biệt mời Từ gia chúng .”

 

“29 năm? Kỷ niệm 30 năm hơn ?” Từ Mộc khẽ cau mày, cảm thấy chuyện chút kỳ lạ.

 

“Bố chúng cũng nghĩ như , nhưng vì họ chọn thời điểm để tổ chức tiệc, lẽ là nhân cơ hội để trưng bày điều gì đó.” Từ Ngưng Băng Từ Mộc .

 

là như , nếu họ mời, đến lúc đó chúng sẽ xem.” Từ Mộc vuốt cằm trầm tư.

 

 

Sau khi Từ Ngưng Băng rời , Từ Mộc về nhà.

 

Diệp Vũ đang ghế sofa xem tivi, thấy Từ Mộc về liền chào, “Anh rể!”

 

Diệp Đồng cũng từ bếp , cô ngoài hỏi: “Chị ăn cơm ?”

 

“Không, chị chỉ tùy tiện dặn dò một chút chuyện công ty thôi.” Từ Mộc ghế sofa .

 

“Vậy thì thôi.” Diệp Đồng trở bếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-167.html.]

Cơm xong, mấy liền quây quần ăn uống.

 

Diệp Vũ còn kể với Từ Mộc rằng hôm nay tan học gặp Mục Thanh Ảnh.

 

Từ Mục Thanh Ảnh, Diệp Vũ mới , tế bào âm nhạc của Từ Mộc cũng mạnh mẽ đến .

 

“Anh rể, những bản piano của em đều , quá lợi hại!” Diệp Vũ Từ Mộc .

 

“Chuyện thường.” Từ Mộc vẻ mặt bình thản.

 

Diệp Đồng rửa bát đũa xong, Từ Mộc liền kéo Diệp Đồng lên lầu.

 

“Diệp Vũ, em cũng nghỉ sớm , ngày mai còn học.” Từ Mộc xong, liền cùng Diệp Đồng về phòng.

 

Hôm nay Diệp Vũ thể nhịn nữa, hai càng ngày càng quá đáng.

 

Trước đây còn là hơn tám giờ mới về phòng.

 

Bây giờ ăn cơm xong, hơn bảy giờ bắt đầu .

 

Khiến Diệp Vũ cảm giác độc thủ phòng , ngày nào cô cũng về nhà, ăn một bữa cơm, còn mấy câu, hai “hưởng lạc” .

 

Cô lập tức chạy theo lên cầu thang, xông phòng ngủ của Từ Mộc.

 

“Em đến gì? Bọn định ngủ .” Từ Mộc bên định khóa cửa chống cự.

 

“Lừa ai chứ? Hơn mười hai giờ vẫn còn thấy tiếng động mà.” Diệp Vũ bĩu môi, trực tiếp ườn giường.

 

Khuôn mặt cô lúc , áp gối của Từ Mộc, mùi hương độc đáo của đàn ông khiến Diệp Vũ chút xao lòng.

 

“Diệp Vũ, đó là gối của .” Từ Mộc bên cạnh nhắc nhở.

 

“A? Sao em thấy hôi!” Diệp Vũ , hít vài nữa mới rời khỏi gối.

 

Tuy nhiên, cô hề ý định rời , trực tiếp lì ở đó, bắt đầu xem điện thoại.

 

Diệp Đồng ước gì thể cho một kỳ nghỉ.

 

bên cạnh Diệp Vũ, chủ động hỏi: “Xem gì đấy?”

 

“Video hài.” Diệp Vũ cầm điện thoại đưa cho Diệp Đồng xem.

 

Tiếp đó, hai chị em cùng bật .

 

Từ Mộc lúc đang một chiếc ghế bên cạnh, thêm một cái bóng đèn ở đây, cũng dám tiến thẳng thừng.

 

Đành mở điện thoại, đăng nhập đám mây do Mạnh Uyển Ước cung cấp.

 

Thông qua điện thoại, phát hiện camera hoạt động.

 

Tuy nhiên, lúc phòng sách tối đen như mực.

 

Mong sớm video của Trần Thái, đúng lúc Từ Mộc chuẩn tắt camera thì đèn phòng sách bỗng sáng lên.

 

Từ Mộc lập tức chằm chằm điện thoại, phát hiện Phùng Khang bước .

 

Người theo phía đội một chiếc mũ thể thao.

 

Khi bước phòng, Từ Mộc mới rõ mặt, hóa là Lâm Dương!

 

Sắc mặt Từ Mộc chợt tối sầm , ngờ Lâm Dương quan hệ với Phùng Khang.

 

Anh vặn âm lượng điện thoại lên mức tối đa, camera do Mạnh Uyển Ước lắp đặt thể ghi âm .

 

“Mục đích của đơn giản, khiến Từ gia phá sản, Từ Mộc xuống địa ngục, thế là đủ .” Giọng Lâm Dương truyền qua camera.

 

ước gì Từ gia chết, chúng cũng coi như cùng mục tiêu.” Phùng Khang lúc tựa giá sách bên cạnh, ánh mắt lạnh lẽo, “Lão già Từ Thủ bây giờ trở mạnh mẽ, nhất định sẽ đối phó với chúng , nên tay giành ưu thế.”

 

“Được, cần gì, cũng sẽ phối hợp với .” Lâm Dương .

 

“Hì hì, thật sự cần phối hợp.” Phùng Khang lạnh, “Lần sẽ mời Đới gia và Nam Cung gia đến dự.”

 

 

 

Loading...