Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:50:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Mộc lúc mới đầu , Thẩm Vãn Ninh đang bước nhanh tới, mỉm hỏi: “Sao thế?”

 

“Anh ngốc ? Cái cô gái đó chuyện kiểu xanh, chẳng lẽ ?” Thẩm Vãn Ninh tới bên cạnh Từ Mộc, “ cho , cô chỉ trúng tiền của thôi.”

 

Từ Mộc mỉm . Đới Tinh Lạc tiếp cận , khả năng thấp nhất chính là vì tiền. Dù cũng là của Đới gia.

 

“Anh gì chứ? Anh mê hoặc ? Não ?” Thẩm Vãn Ninh gay gắt .

 

là bởi vì, cô bạn gái , tại kích động như ?” Từ Mộc đút tay túi quần hỏi.

 

…” Sắc mặt Thẩm Vãn Ninh lập tức đỏ bừng.

 

! Mình kích động gì chứ? Từ Mộc gái lừa thì liên quan gì đến chứ?

 

chỉ là với tư cách một bạn, lừa thôi.” Thẩm Vãn Ninh tìm một lý do, đó xua tay, “Thôi , lười quản , dù cũng nhắc nhở .”

 

“Để xem đồ cô mua.” Từ Mộc đưa tay . Dù thì cô gái cũng ý , tiện tay giúp một chút.

 

Thẩm Vãn Ninh nuốt khan, cuối cùng vẫn quyết định để Từ Mộc xem.

 

Cô mở một chiếc hộp gỗ đen, bên trong lớp vải lụa đỏ là một miếng ngọc bội.

 

“Cái bao nhiêu tiền?” Từ Mộc hỏi.

 

“Hai vạn tám, miếng ngọc là bạch ngọc dương chi thượng hạng nhất…”

 

“Dừng!” Từ Mộc cắt ngang lời Thẩm Vãn Ninh, đó , “Bạch ngọc dương chi thượng hạng đều tính tiền theo gram, cô mua nguyên một miếng ngọc bội với giá hai vạn tám, đầu óc cô ?”

 

…”

 

“Cái giá hai trăm tám, tiếp theo .” Từ Mộc thấy trong túi của Thẩm Vãn Ninh còn một chiếc hộp gỗ nữa.

 

Thẩm Vãn Ninh mở chiếc hộp khác , bên trong là một mặt phật ngọc.

 

“Cái giá năm vạn, là băng chủng ngọc trong ngọc Hòa Điền, chất liệu trong suốt như thủy tinh…”

 

“Cái chính là thủy tinh!” Từ Mộc Thẩm Vãn Ninh, “Chi phí cho cái chủ yếu là công chế tác thủ công, tính nó một trăm tệ .”

 

“Anh bậy! Cửa hàng lớn như mà.” Thẩm Vãn Ninh nắm c.h.ặ.t t.a.y .

 

“Vậy thì cô trả hàng , xem trả tiền cho cô .” Từ Mộc xong, liền ngoài.

 

Thẩm Vãn Ninh mặt đỏ tía tai, bởi vì quầy rõ ràng, rời khỏi quầy, chấp nhận đổi trả. Bởi vì họ sợ đ.á.n.h tráo, họ cũng hiểu giám định.

 

“Từ Mộc.” Thẩm Vãn Ninh đuổi theo , “ tạm tin một , giúp chọn một món .”

 

Từ Mộc suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn lấy miếng bạch ngọc vân văn bội săn . Loại đồ khuyết điểm cũng mắt, nhưng đối với khác mà , đây là bảo bối trời cho .

 

“Tặng cô.” Từ Mộc đưa miếng ngọc cho Thẩm Vãn Ninh, “Nếu bố cô thích đồ cổ, cái chắc chắn sẽ khiến ông phấn khích.”

 

Thẩm Vãn Ninh nhận lấy, khỏi nhíu mày, “Thế thôi ư? Còn vết nứt nữa.”

 

“Không thì trả cho .” Từ Mộc đưa tay lấy.

 

Thẩm Vãn Ninh lập tức giấu nó lưng, “ tin một thôi đấy.”

 

“Không việc gì đây.” Từ Mộc vẫy tay với Thẩm Vãn Ninh, rời khỏi phố đồ cổ.

 

Lúc , ở một góc đường phía xa, Đới Tinh Lạc đang mặc Hán phục, đó quan sát.

 

 

Từ Mộc gọi điện cho Phùng Nguyệt, hỏi cô đang ở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-157.html.]

 

Phùng Nguyệt với Từ Mộc rằng hôm qua cô ăn uống với vài phú thái ở Dương Thị đến muộn. Hiện tại vẫn đang ở nhà dậy.

 

Từ Mộc nhận tin xong, liền lập tức chạy đến nhà Phùng Nguyệt. Lần từng đưa Phùng Nguyệt về, đương nhiên là đường.

 

Nhà máy của Phùng Nguyệt cạnh sở vệ sinh môi trường, còn nơi cô đang ở thì đối diện đồn cảnh sát. Xem đây Lâm Dương đ.á.n.h cho sợ hãi .

 

Từ Mộc đỗ xe bên đường, về phía khu dân cư cũ kỹ . Vừa bên trong khu dân cư, phát hiện Phùng Nguyệt đang đợi ở cửa đơn nguyên.

 

Phùng Nguyệt mặc một chiếc váy hoa đơn giản, tóc buộc tùy ý, chân dép lê thắt nơ bướm.

 

“Từ thiếu, gần đây tìm thường xuyên đấy.” Đôi mắt của Phùng Nguyệt cong cong như vầng trăng khuyết.

 

“Cô sẽ cảm ơn thôi.” Từ Mộc nhàn nhạt hỏi, “Tầng mấy?”

 

“Tầng năm.” Phùng Nguyệt bước lên cầu thang.

 

Hình trái tim gần như mỹ và đồ sộ của cô lúc đang đối diện với Từ Mộc, khi cô bước lên cầu thang, nó theo đó mà rung động, vô cùng kinh .

 

Từ Mộc theo cô, tò mò hỏi: “Cô cũng coi như tiền mà, tại chọn sống ở khu dân cư cũ thang máy thế ?”

 

“Khi còn ở Dương Thị, sống ở đây.” Phùng Nguyệt Từ Mộc, “ hoài cổ, khi rời đến Giang Thị, cố ý mua căn nhà .”

 

Vừa chuyện, hai lên đến căn hộ bên trái tầng năm, cô lấy chìa khóa , mở cửa.

 

Từ Mộc theo , phát hiện sàn nhà là gỗ, trang trí cũng ấm cúng.

 

“Từ thiếu, tìm việc gì?” Phùng Nguyệt mỉm sofa.

 

quen một cao nhân, ông tặng hai viên đan dược, thể giúp bước cảnh giới Cổ Võ Giả.” Từ Mộc cũng xuống bên cạnh Phùng Nguyệt, “ đặc biệt đến đưa cho cô.”

 

“Từ thiếu, thể đừng dùng giọng điệu bình tĩnh như để chuyện động trời như thế ?” Ánh mắt Phùng Nguyệt lấp lánh, cơ thể cô run lên vì kích động, “Anh … để trở thành Cổ Võ Giả ư?”

 

Cô và Diệp Đồng, Diệp Vũ giống . Diệp Đồng chỉ Cổ Võ Giả, họ mạnh, nhưng họ mạnh đến mức nào. Diệp Vũ thì hiểu gì.

 

Phùng Nguyệt rõ sự đáng sợ của Cổ Võ Giả. Cho dù là Lâm Dương, những gì Từ Mộc thể hiện đây, đều khiến cô kính sợ.

 

, tuy thể giúp cô đối phó với cao thủ, nhưng những thời điểm quan trọng, lẽ thể cứu mạng cô.” Từ Mộc lấy Tẩy Tủy Đan , “Cô ăn cái .”

 

Phùng Nguyệt đưa tay nhận, đôi mắt cô vẫn dán chặt Từ Mộc, “ hiểu, Từ thiếu, tại đối với như ?”

 

“Bởi vì, bây giờ cô là của .” Từ Mộc bình thản .

 

【Hảo cảm độ +50】

 

Trong đôi mắt đào hoa của Phùng Nguyệt, xuất hiện nước. Cô lúc dựa sofa, ngửa đầu trần nhà, để nước mắt rơi xuống.

 

Từ nhỏ đến lớn cô luôn thiếu cảm giác an , mỗi đàn ông tiếp cận cô đều cơ thể cô. Từ Mộc dường như quá hứng thú, rõ ràng chỉ cần một câu, Phùng Nguyệt sẽ bằng lòng. Cô tại , bây giờ, chỉ cần Từ Mộc ở bên cạnh, cô liền cảm thấy an tâm.

 

“Viên Tẩy Tủy Đan thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể, tẩy tủy phạt cốt, đổi thể chất bản .” Từ Mộc với Phùng Nguyệt, “Sau khi dùng xong, cơ thể sẽ tiết chất bẩn, nhớ tắm rửa.”

 

Phùng Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, cô nhận lấy đan dược, về phía nhà vệ sinh ở đằng xa.

 

Từ Mộc lúc sofa, suy nghĩ về chuyện của Phùng gia. Điểm đột phá ở Phùng Kiếm và Trần Thải, dù cũng cảm thấy Phùng Kiếm sẽ chịu đựng lâu nữa.

 

Mèo con Kute

“Từ thiếu, nhiều màu đen thế ?” Hai phút , giọng của Phùng Nguyệt truyền đến từ nhà vệ sinh.

 

“Đó là tạp chất trong cơ thể, bình thường.” Từ Mộc lúc đang quan sát qua cảm nhận.

 

Nếu Từ Ngưng Băng và Diệp Vũ còn ngại ngùng, thì Phùng Nguyệt như .

 

“Giọng xa như , hóa lén ? Quá ngoài dự đoán của .” Giọng của Phùng Nguyệt vọng .

 

 

Loading...