Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:50:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều khiến Từ Mộc bất ngờ là, Từ Thủ rõ ràng tác dụng của Tẩy Tủy Đan, mà khi uống xong, cũng vội vàng nhà vệ sinh.
“Xong ?” Từ Ngưng Băng khẽ đỏ mặt hỏi.
“Đợi chút nữa.” Từ Mộc lúc vẫn đang quan sát Từ Thủ, nhanh chậm nhà vệ sinh, treo tất cả quần áo cánh cửa.
Vóc dáng Từ Thủ trong bộ đồ vest khỏe khoắn, thể thấy rõ những múi cơ săn chắc và cơ bụng nổi lên.
Thời gian trôi qua, d.ư.ợ.c hiệu của Tẩy Tủy Đan bắt đầu phát huy.
Từ Thủ, chỉ một chút chất bẩn màu đen nhạt, kém xa Mạnh Uyển Ước.
Từ Mộc chỉ liếc mắt một cái đoán , Từ Thủ đây chắc chắn từng dùng Tẩy Tủy Đan.
“Anh ngủ đấy chứ?” Từ Ngưng Băng đẩy Từ Mộc , cô lập tức dậy, một tay chống nạnh, một ngón tay chỉ Từ Mộc.
Cô kịp gì thì thấy viên đan d.ư.ợ.c trong lòng bàn tay Từ Mộc. [Độ hảo cảm +5]
“Khụ khụ! Thế còn tạm chấp nhận .” Từ Ngưng Băng nhận lấy Tẩy Tủy Đan, với Từ Mộc, “Anh thể cút .”
“Chậc, đồ phụ nữ thối tha , cô viên đan d.ư.ợ.c quý giá đến mức nào .” Từ Mộc khẽ lắc đầu, dậy rời , “Nhớ cởi quần áo hẵng uống đấy.”
Từ Ngưng Băng thấy Từ Mộc đến cửa mới mở miệng : “Tiểu Mộc, cảm ơn .” [Độ hảo cảm +5]
“Không cần cảm ơn, thời gian sẽ tiếp tục đến ôn tuổi thơ.” Từ Mộc xong, liền rời .
Độ hảo cảm của Từ Ngưng Băng dương, nhưng Từ Mộc vẫn thể lơ là. Cô giống Mạnh Uyển Ước, rõ ràng về phía , chứ bên Long Vương. Long Vương còn trở về, Từ Mộc cũng thể thái độ của cô đối với Long Vương trong tương lai. Tuy nhiên, Từ Mộc thể hiện tài năng của . Theo tính cách của Từ Ngưng Băng, chắc chắn cô sẽ thể trao sản nghiệp nhà Từ cho Long Vương. dù Từ Ngưng Băng chỉ một theo Long Vương, Từ Mộc trong lòng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu. Tuổi thơ của thể giao cho khác ?
…
Từ Mộc trở văn phòng của , phát hiện nước trong nhà vệ sinh vẫn đang chảy ào ào. Anh dùng cảm ứng kiểm tra một chút, Mạnh Uyển Ước vẫn đang tắm. Anh cũng hiểu phụ nữ, chỉ bấy nhiêu chỗ, tại thời gian tắm gấp mấy đàn ông.
“Uyển Ước, vẫn xong ? Có cần kỳ lưng giúp ?” Từ Mộc lớn.
“Không cần !” Mạnh Uyển Ước thấy giọng Từ Mộc, chút hoảng sợ.
Từ Mộc lúc chằm chằm lên trần nhà cao, mở rộng phạm vi cảm ứng. Anh hít một thật sâu, tỷ lệ hảo , cứ như giả . Từ Mộc giơ tay lên, vờ nắm mấy cái phía , thật đáng sợ, cảm giác một tay khó mà che kín nhỉ?
lúc , Mạnh Uyển Ước từ nhà vệ sinh bước . Vừa mở cửa, một luồng nóng lan tỏa ngoài, mang theo vẻ tiên khí bay bổng.
Mạnh Uyển Ước lúc đang mặc đồng phục, mái tóc dài đen nhánh vẫn còn ướt sũng, những lọn tóc cong ở đuôi tóc rõ ràng hơn so với khi khô. Gương mặt xinh mái tóc mái, trắng hồng, tựa như quả đào mọng nước chín, thể vắt nước. Đôi mắt vốn dĩ lạnh lùng vô cảm, khi đối diện Từ Mộc, còn nữa.
“Từ tổng, … gì ạ?” Mạnh Uyển Ước cúi đầu, ngượng ngùng hỏi.
“Vừa nãy lúc em mở cửa, nước bốc lên, còn tưởng là tiên nữ nào hạ phàm.” Từ Mộc dùng một câu khen ngợi cũ rích. [Độ hảo cảm +10]
Mặc dù cũ rích, nhưng Mạnh Uyển Ước thích.
“Đâu .” Mạnh Uyển Ước đến bên Từ Mộc, cung kính cúi , “Cảm ơn Từ tổng.”
“Khách sáo với gì?” Từ Mộc đang thì điện thoại hiện lên một tin nhắn. Anh lấy xem, phát hiện tin nhắn của Vương Bưu. Nhìn thời gian, đến giờ tan , xem Vương Bưu để tâm đến chuyện .
“Uyển Ước, cùng một chuyến.” Từ Mộc Mạnh Uyển Ước.
“Vâng.” Mạnh Uyển Ước khẽ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-149.html.]
Từ Mộc và Mạnh Uyển Ước cùng rời khỏi văn phòng, tìm Vương Bưu.
Vương Bưu thấy Từ Mộc, lộ nụ chất phác, “Từ thiếu, phiền .”
“Phiền hà gì chứ? Chuyện của cũng là chuyện của .” Từ Mộc dẫn hai xuống lầu.
Mấy cùng thang máy, đến hầm gửi xe. Vương Bưu bấm chìa khóa xe, một chiếc BMW series 5 ở đằng xa sáng đèn. Từ Mộc dựa ký ức, chiếc xe là do phản diện Từ Mộc đây tặng cho Vương Bưu.
“Lão Vương, đừng lái chiếc xe .” Từ Mộc nhắc nhở, “Lát nữa sẽ chở , cứ là chỉ một chiếc xe bình dân mười vạn tệ.”
Vương Bưu khẽ gật đầu, ý đồ của Từ Mộc. Chiếc xe vốn dĩ phù hợp với phận của , nếu để mua, chắc cũng chỉ mua chiếc xe mười mấy vạn tệ. Người vợ lý tưởng của , là vun vén gia đình.
“Cậu phía , hôm nay sẽ đưa .” Từ Mộc chủ động ghế lái. Mạnh Uyển Ước theo thói quen ghế phụ lái. Vương Bưu mở cửa , .
“Lão Vương, giới thiệu cho một nhà hàng.” Từ Mộc khởi động xe.
“Từ thiếu, cô , đến Tây Hải, bây giờ cô sắp đến nơi .” Vương Bưu điện thoại .
“Cái gì? Tây Hải là nhà hàng Michelin ba , một miếng bít tết cũng mấy ngàn tệ, đây là coi như thằng ngốc ?” Sắc mặt Từ Mộc chút khó coi, “Thôi , cứ xem .”
Vương Bưu lúc cũng chút vui, một phụ nữ vun vén gia đình. Nếu là thử thách thì , nhưng nếu phụ nữ đó cứ như cả ngày, quyết định bỏ cuộc.
Nhà hàng Tây Hải.
Nằm ở khu vực sầm uất của Giang Thị, Từ Mộc đỗ xe ở xa, cùng Vương Bưu bộ đến nhà hàng. Nhà hàng rộng, nhưng bên trong nhiều . Dù thì tiền vẫn là thiểu .
Mấy , nhân viên phục vụ mặc đồng phục mỉm chào đón.
“ tìm khách ở bàn 10.” Vương Bưu bình tĩnh .
“Bàn 10 ạ? Ở phía cửa sổ sát đất ạ.” Nhân viên phục vụ chỉ về phía xa, .
Vương Bưu về phía đó, bàn ăn cửa sổ sát đất, hai phụ nữ. Lúc họ đang cầm điện thoại chụp ảnh, cố ý chụp cả logo của Tây Hải ngoài, sợ khác đây là .
Từ Mộc về phía đó, y thuật hiện tại của cũng đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa. Vọng, Văn, Vấn, Thiết trong Nạn Kinh là đỉnh cao nhất. Hai phụ nữ , xương cốt và khuôn mặt khớp, đó chắc chắn là sản phẩm của d.a.o kéo. Một thì cắt mí, nâng mũi. Còn một khác rõ ràng là gọt xương hàm để biến khuôn mặt thành mặt trái xoan, nhưng bình thường chắc chắn sẽ nhận .
“Thưa quý khách, quý khách hai ạ?” Nhân viên phục vụ thấy Từ Mộc và Vương Bưu cùng , liền mỉm hỏi.
Từ Mộc lấy điện thoại , mở một ứng dụng, đưa cho nhân viên phục vụ xem. Ban đầu nhân viên phục vụ chỉ xã giao, nhưng thấy tấm thẻ màn hình, lập tức trở nên cung kính, “Ngài là khách quý cao cấp của cửa hàng chúng , xin mời lối , chúng sẽ cung cấp dịch vụ phòng riêng cho ngài.”
“Không cần , chúng ăn xong sẽ ngay, cứ ăn ở đại sảnh .” Từ Mộc dẫn Mạnh Uyển Ước, cũng đến vị trí cửa sổ sát đất, và chỉ cách Vương Bưu một cái bàn.
“Anh Vương, mau .” Một trong hai phụ nữ tóc uốn xoăn, gọt hàm, dậy, “Em là Tiểu Lý, Lý Sảng, đây là bạn của em, Thường Lệ.”
“Anh Vương cao to quá, thật cảm giác an .” Thường Lệ khen ngợi.
Vương Bưu ngô nghê, đối diện hai , “Đã gọi món ?”
“Bọn em gọi , xem em chu đáo , em còn giúp Vương gọi một phần bít tết nữa.” Lý Sảng .
Mèo con Kute
“Ừm.” Vương Bưu theo lời Từ Mộc dặn xe, thẳng vấn đề, liền hỏi, “Tiểu Lý, chúng vẫn nên chuyện xem mắt .”
“Được thôi, Vương, em cũng thích vòng vo tam quốc, em bắt đầu hỏi đây.” Lý Sảng Vương Bưu, “Anh nghề gì? Lương bao nhiêu? Ở Giang Thị nhà trong vành đai ba ? Xe của là hãng gì? Anh bao nhiêu tiền tiết kiệm?”