Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:49:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phùng Nguyệt liếc Từ Mộc, che miệng khẽ, “Từ thiếu, miệng thì , cơ thể thành thật lắm đấy nhé, lập tức đổi làn đường kìa.”
Từ Mộc chút lúng túng, đó ho nhẹ một tiếng, “ chủ yếu là sợ cô loạn.”
“Là lòng đen tối, thưởng cho , nghĩ gì ? Anh sẽ nghĩ là loại khao khát đến thế, phục vụ là thưởng cho đấy chứ?” Phùng Nguyệt khoanh tay, nhẹ nhàng liếc Từ Mộc, “ quà, dù chỉ là mời ăn một bữa cơm cũng .”
Mèo con Kute
Từ Mộc đến đây, cũng chút ngại ngùng.
Nói như , đúng là nghĩ nhiều .
Chủ yếu là Phùng Nguyệt, lời của cô luôn khiến khác khó mà đoán .
“Đi thôi, hôm nay cũng kịp ăn cơm, em ăn gì?” Từ Mộc hỏi.
“Em lời Từ thiếu, em ăn gì thì em ăn cái đó.” Phùng Nguyệt chớp chớp mắt với Từ Mộc.
“Hay là ăn gà hầm Hoàng Môn nhé?” Từ Mộc hì hì .
“Không ăn.” Phùng Nguyệt lườm một cái.
“Anh nghĩ một chỗ , bây giờ đưa em qua đó.” Từ Mộc đạp ga, rời .
…
Anh đến một quán ăn lề đường ở Dương Thị, đây là danh lam thắng cảnh, mà là một con phố thuộc khu phố cổ.
So với những kiến trúc thép ở những nơi khác, nơi đây mang đậm thở cuộc sống hơn.
Lúc là hơn một giờ chiều, vẫn thể thấy ít lao động đang dùng bữa ở đây.
Phùng Nguyệt xung quanh, : “Em cứ tưởng Từ thiếu đưa em đến nhà hàng cao cấp, ngờ là quán ăn lề đường.”
“Sao? Không thích nơi ?” Từ Mộc hỏi.
Anh những đang ăn uống xung quanh, nghĩ đến bản đây.
Sau khi nghiệp, chỉ là một nhân viên quèn ở một công ty bình thường, các nữ đồng nghiệp trong công ty đều gọi đồ ăn ngoài.
Để tiết kiệm tiền, thường ngoài ăn ở các quán bình dân.
Đến những quán ăn lề đường như thế , ăn một chút đồ ăn vặt cũng là xa xỉ .
“Không , em thích.” Phùng Nguyệt là loại tiểu thư khuê các, cô cũng từng trải qua những ngày tháng khó khăn, từng chút một mới ngày hôm nay.
Tuy nhiên, thích thì thích thật, nhưng một cô ăn những thứ .
Khi ở cùng những phu nhân quyền quý, chắc chắn đều đến những nhà hàng cao cấp, hoặc những nơi cảnh để chụp ảnh.
Hôm nay, bên cạnh cuối cùng cũng bạn đồng hành.
Từ Mộc tiên mua hai cây xúc xích bột, đưa cho Phùng Nguyệt một cây.
Phùng Nguyệt nhận lấy, mỉm , “Cảm ơn Từ thiếu.”
Cắn một miếng, vẫn là cảm giác quen thuộc ngày xưa, thịt mới là tinh túy.
Cô Từ Mộc ăn uống ngon lành, hiểu , cảm thấy đàn ông dường như thêm vài phần mị lực.
[Độ hảo cảm +10]
Dưới sự dẫn dắt của Từ Mộc, hai đến một quán ăn nhỏ, gọi mấy xiên nướng và một suất miến ngao.
Phải rằng, nơi nào xuất hiện, nơi đó chắc chắn sẽ thu hút ánh mắt của .
Đặc biệt là một phụ nữ trời sinh quyến rũ như Phùng Nguyệt, dù chỉ mặc đồ thường ngày, vẫn lập tức vô đàn ông khóa chặt ánh mắt.
“Hôm nay mời, ăn gì cứ .” Từ Mộc cầm một xiên nướng, .
Phùng Nguyệt cũng cầm một xiên, ăn một cách dịu dàng.
Từ Mộc thật sự thể hiểu nổi, phụ nữ Phùng Nguyệt , ăn uống thôi mà cũng ngàn phần kiều mị.
lúc , mấy đàn ông đang uống rượu ở đằng xa về phía , thỉnh thoảng bật .
Không lâu , một thanh niên đầu đinh mặc áo ba lỗ, bưng ly rượu tới, “Người , chúng thể kết bạn Wechat ?”
Từ Mộc thực khá khâm phục loại đàn ông hổ .
Anh từng, giống như hầu hết những xung quanh, khi thấy , nhiều nhất cũng chỉ dám thì thầm vài câu với bạn bè, dám tiến lên bắt chuyện.
Có lẽ chính vì tính cách , khi xuyên , còn từng yêu đương.
Phùng Nguyệt thấy đàn ông mặt đầy rượu , nụ vẫn như cũ, “Anh hỏi chồng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-144.html.]
Từ Mộc lúc cũng tiếp lời: “Anh bạn, đổi mục tiêu khác , cô gái ‘hạ gục’ .”
Người đàn ông đầu đinh , trong lòng chút vui.
Mượn men say, tiếp tục với Phùng Nguyệt: “Người , uống với một ly thì chứ? Mấy em đang kìa, nể mặt chút .”
“Lát nữa còn lái xe.” Phùng Nguyệt từ chối.
“Không nể mặt đúng ?” Sắc mặt đàn ông đầu đinh tối sầm , “Đâu bảo cô uống t.h.u.ố.c độc.”
“Anh bạn! Anh say .” Từ Mộc dậy, nắm lấy vai đàn ông đầu đinh.
“Đừng mà chạm tao! Tin thì tùy, ông đây... Á a!” Người đàn ông đầu đinh đột nhiên hét lên một tiếng, cả cánh tay đang cầm ly rượu, rũ xuống như cọng mì.
Mấy đàn ông đang uống rượu cùng , thấy , đều dậy, về phía Từ Mộc.
Từ Mộc đẩy đàn ông đầu đinh đó đến mặt mấy , thản nhiên : “Bạn của các say .”
“Thằng nhóc…” “Các dám liều mạng ? Vì phụ nữ của , dám!” Từ Mộc cắt ngang lời mấy , mặt cảm xúc .
Mấy ở đây ánh mắt bình tĩnh của Từ Mộc, cánh tay rũ xuống của bạn , lập tức bình tĩnh .
Họ tại , rõ ràng chỉ một , hơn nữa đều sơ hở.
luôn cảm giác, chỉ cần họ tay, sẽ tiêu diệt.
“Chúng thôi.” Mấy đỡ lấy thương, rời khỏi quán ăn nhỏ.
Từ Mộc xuống, nhưng phát hiện đầu Phùng Nguyệt, liên tục xuất hiện điểm hảo cảm.
Phùng Nguyệt cũng tại , cô thực lực của Từ Mộc, thể dễ dàng giải quyết mấy .
khi Từ Mộc câu “Vì phụ nữ của , dám” đó, cô cảm thấy sống mũi cay cay.
“Anh còn là Từ thiếu mà em từng ? Ở cảnh tượng , lẽ nào nên vẻ ngầu lòi, đ.á.n.h cho bọn họ gục hết ?” Phùng Nguyệt tò mò Từ Mộc.
“Quân tử động khẩu bất động thủ.” Từ Mộc ngẩng đầu Phùng Nguyệt, “Anh thích cảm giác hiện tại của chúng , để những liên quan phá hỏng bầu khí.”
[Độ hảo cảm +10]
Ánh mắt Phùng Nguyệt lấp lánh sáng, “Từ thiếu… thật sự, càng ngày càng ‘diễn’ đấy.”
…
Sau khi hai ăn cơm xong, Từ Mộc liền theo địa chỉ Phùng Nguyệt , đưa cô về nhà.
Phùng Nguyệt níu kéo quá nhiều, cô phát hiện Từ Mộc thật sự rời , cũng đưa những yêu cầu quá đáng.
Chỉ dặn dò cô cẩn thận hơn.
Rõ ràng đó Phùng Nguyệt ám chỉ rằng, chỉ cần Từ Mộc , cô sẽ từ chối.
“Từ Mộc Từ Mộc! Không ham cơ thể , tại còn đối xử với như chứ?” Mắt Phùng Nguyệt đỏ hoe, “Anh khiến chút, tài nào hiểu nổi…”
[Độ hảo cảm +20]
…
Từ Mộc còn về sớm, ngờ đường cao tốc xảy tai nạn, dẫn đến tắc đường.
Vốn dĩ hơn bốn giờ là thể về nhà, mà đến lúc về đến nhà là sáu giờ.
Đến biệt thự, Từ Mộc phát hiện Diệp Đồng và Diệp Vũ đang ở nhà xem TV.
“Anh rể, đến đúng lúc quá, nãy cô giáo chủ nhiệm , sắp đến .” Diệp Vũ nhảy từ ghế sofa xuống, đến mặt Từ Mộc, thì thầm , “Có phấn khích ? Được gặp nữ thần từng theo đuổi hả?”
“Tin đ.á.n.h em bây giờ?” Từ Mộc giơ tay lên.
Nhìn thấy bàn tay quen thuộc, Diệp Vũ ngây tại chỗ, nhưng bàn tay rơi xuống mặt cô bé, mà là mông.
Sự hoảng sợ ban đầu của cô bé lập tức biến thành ngượng ngùng, nãy trong một khoảnh khắc, còn tưởng Từ Mộc như .
“Chị ơi! Chị xem đàn ông của chị kìa, trêu ghẹo em!” Diệp Vũ lập tức chạy đến bên Diệp Đồng mách tội.
Diệp Đồng mà , trêu ghẹo thêm chút cũng .
lúc , chuông cửa reo lên.
“Em mở cửa!” Diệp Vũ phi thẳng ngoài, lâu , Diệp Vũ và Mục Thanh Ảnh cùng xuất hiện bên trong biệt thự.
Diệp Đồng thấy Mục Thanh Ảnh xong, khỏi thốt lên một tiếng kinh ngạc, thật là ‘khủng’.
Cô kìm cúi đầu xuống của , thảo nào đây Từ Mộc từng theo đuổi cô .