Xuyên Sách Làm Vai Phụ Hắc Hóa - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-09-15 01:08:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , một nhà bốn ăn sáng xong, liền đến phủ Đường Quốc Công chúc tết. Trong chính sảnh phủ Đường Quốc Công, Đường Thư Nghi dẫn ba đến dập đầu hành lễ với Đường Quốc Công.
Đường Quốc Công lớn, dậy đích đỡ dậy, còn Đường Thư Nghi cảm khái : "Nữ nhi của , bao phong ba bão táp nay thực sự trưởng thành, khiến phụ như đây cũng lấy an lòng."
Vài tháng gần đây xảy nhiều sự việc, phương pháp xử lý và thủ đoạn của Đường Thư Nghi khiến Đường Quốc Công vui vẻ, đồng thời cũng yên tâm, ít nhất nữ nhi thể tự bảo vệ .
Lời của Đường Quốc Công khiến ánh mắt Đường Thư Nghi ẩm ướt, khi Tiêu Hoài quy cố, Đường Quốc Công cũng vì bốn con bọn họ mà hao tâm tổn trí ít. Nàng duỗi tay đỡ lấy cánh tay Đường Quốc Công, mỉm : "Nữ nhi trưởng thành , cần ngài lo lắng cho con nữa. Ngài đấy, chỉ cần ăn ngon uống say, an hưởng thiên luân là đủ."
Đường Quốc Công : "Được, qua năm, sẽ tấu lên xin từ chức."
"Được."
Cha con hai đến thư phòng, ba theo bước . Sau khi an tọa, về chuyện Thu Vân Tú và Thu Vân San, Đường Quốc Công "Con cần quá lo lắng, tranh đấu nơi triều đình, rốt cuộc cũng chỉ vì lợi ích mà thôi. Tiêu Hoài quy cố, Ngọc Thần cùng Ngọc Minh hiện bước chân chốn quan trường, nên những lợi ích của bọn chúng cũng can dự đến các con. Cho dù là cừu địch cũ của Tiêu Hoài, chỉ cần Thánh thượng vẫn còn niệm tình uy thế của khi tại chức ở Tây Bắc quân, e rằng cũng sẽ bất kỳ hành động xằng bậy nào, trừ phi là kẻ hồ đồ suy nghĩ."
Chẳng hạn như Nhị hoàng tử cùng Lương gia.
Đường Thư Nghi và ba xong đều khẽ gật đầu.
"Ngọc Thần ngao du bên ngoài, hết Tết thì khởi hành thôi." Đường Quốc Công Tiêu Ngọc Thần : "Chớ mang quá đông tùy tùng, dễ thành đích ngắm. Chỉ cần hai thủ bất phàm là đủ ."
Tiêu Ngọc Thần gật đầu đồng ý.
Đường Quốc Công Tiêu Ngọc Minh, : "Thấy con vạm vỡ ít, hãy chăm chỉ luyện võ, dẫn ngoại công săn bắn."
"Vâng, cháu sẽ săn báo hổ về ủng cho ngài." Tiêu Ngọc Minh đáp lời.
Đường Quốc Công phá lớn, đoạn từ ái Tiêu Ngọc Châu : "Cháu chớ quá câu nệ lễ giáo. Cầm kỳ thi họa nữ công, chỉ cần hiểu chút ít là đủ . Cháu gì thì cứ nấy, cốt vui vẻ là ."
Tiêu Ngọc Châu khẽ gật đầu, đoạn bật khúc khích.
Đường Quốc Công cũng mỉm : "Mẫu cháu thuở nhỏ cũng dạy dỗ như , giờ xem nàng chẳng ."
Dứt lời, vẻ mặt Đường Quốc Công còn tràn đầy tự hào. Đường Thư Nghi bất giác che mặt, vị lão gia tử quả nhiên coi khuê nữ nhà chỗ nào cũng vẹn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-224.html.]
Tán gẫu với Đường Quốc Công một lát, Đường Thư Nghi liền dẫn Tiêu Ngọc Châu đến sân của Đường đại phu nhân. Vừa bước phòng, nàng cảm nhận sự náo nhiệt bên trong. Các vị thím dâu Đường gia, ngoại trừ Tứ phu nhân vì việc ngoài, tất thảy đều mặt tại đây, cùng vài vị tiểu thư trong phủ.
Hai bước sảnh đường, Tiêu Ngọc Châu Đường An Lạc kéo bên , nhỏ giọng trò chuyện cùng một vị cô nương Đường gia khác. Đường Thư Nghi hành lễ với các vị tẩu tử, đoạn tìm chỗ an tọa tán gẫu. Chưa kịp hàn huyên vài câu, Đường tam phu nhân hỏi Đường Thư Nghi về tình hình của Tiêu Ngọc Thần, nhờ nàng dò hỏi chút ít.
Lời từ chối của Đường Thư Nghi còn kịp thốt , Đường ngũ phu nhân cũng nhờ nàng dò hỏi. Đường đại phu nhân xong bật : "Ngọc Thần nhà lớn lên phong thần tuấn lãng, Thượng Kinh bao tiểu thư khuê các đang chờ đợi gả cho thằng bé đây."
Sắc mặt Đường nhị phu nhân khẽ trầm xuống.
"Hôn sự của Ngọc Thần, đợi qua kỳ thi xuân hãy tính." Đường Thư Nghi : "Mặc dù đến tuổi thành gia, nhưng Hầu phủ về còn dựa thằng bé, vẫn nên để nó rèn luyện thêm hai năm nữa tính ."
Đường tam phu nhân và Đường ngũ phu nhân vội vàng mỉm phụ họa, quả thực nên như , nam nhi thành hôn muộn hai năm cũng chẳng hề hấn gì. Còn Đường nhị phu nhân đầu khuê nữ hồn nhiên vô tư nhà , trong lòng thở dài thườn thượt.
Nói chuyện thêm một lát, Đường tam phu nhân và Đường ngũ phu nhân liền mượn cớ cáo từ. Vừa khỏi viện của Đường đại phu nhân, Đường ngũ phu nhân ghé tai Đường tam phu nhân thì thầm: "Ngọc Châu sắp tròn chín tuổi đúng ?"
Đường tam phu nhân đầu liếc nàng, lạnh nhạt đáp: "Nếu gả cháu bé cho nhi tử của , chi bằng đừng mơ mộng hão huyền."
"Ta nào gan lớn đến thế, cũng chẳng dám vọng tưởng viển vông." Đường ngũ phu nhân xuất thứ xuất, nhi tử của nàng há thể xứng với Tiêu Ngọc Châu? Nàng : "Cháu trai bên nhà đẻ của chính là đích xuất, tuổi tác cũng tương đồng với Ngọc Châu."
Đường tam phu nhân liếc nàng một cái, hạ thấp giọng khuyên răn: "Chúng cũng quen nhiều năm, chớ trách lời lẽ khó . Cháu trai bên nhà đẻ của đích thực là đích xuất sai, nhưng địa vị của nhà đẻ há thể sánh với Hầu phủ? Muội nhất đừng nhắc đến chuyện nữa, bằng sẽ chẳng kết cục ."
Thần sắc Đường ngũ phu nhân thoáng chốc cứng đờ, đó chợt bừng tỉnh ngộ: "Ta nào dám chê , còn đội ơn mới . Nếu nhắc nhở, thật sự nhắc đến chuyện đó, e rằng lão gia nhà còn Đường Quốc Công gia trách mắng."
"Muội chỉ là tai mềm cả tin mà thôi." Đường tam phu nhân : "Đại ca bên nhà đẻ của mới là quan tứ phẩm, nhi tử của há thể xứng với đích tiểu thư Hầu phủ? Chẳng lẽ thấy Vĩnh Ninh hầu khuất, mà đại tiểu thư Hầu phủ thể tùy ý kết duyên với khác ? Kẻ chuyện với , vốn chẳng ý . Thư Nghi là trân châu trong mắt Đường Quốc Công, cho dù gả nhiều năm vẫn là như . Nếu dám nhắc một lời với nàng , hãy xem Quốc Công gia sẽ sửa trị các ngươi thế nào."
Đường ngũ phu nhân nghĩ mà toát mồ hôi lạnh, vuốt n.g.ự.c một hồi, nàng mới : "Trong lòng cũng cảm thấy chuyện nên mới tâm sự cùng ."
Đường tam phu nhân khẽ thở dài: "Chúng phận thứ xuất, chuyện của bên đích xuất, chúng nhất chớ nên nhúng tay . Đại tẩu hề hà khắc với chúng , cứ an an mà sống cuộc đời của là ."
Đường ngũ phu nhân liên tục gật đầu, trong lòng ngừng thầm mắng vị đại tẩu bên nhà đẻ của .
Đường Thư Nghi đương nhiên , Tiêu Ngọc Châu còn tròn chín tuổi dòm ngó chuyện hôn sự. Nàng đang kể về kế hoạch xây dựng hội quán của cho Đường đại phu nhân và Đường nhị phu nhân , hai vị đến say sưa.