Tăng Thiến Thiến : “Chẳng lai lịch gì cả, em trai cô học cùng trường với con, con rõ gia cảnh của , cha ăn nhỏ, kiếm chút đỉnh tiền thì tưởng là lắm, nền tảng là như đó.”
Nghe , Tăng Lập Vĩ cũng kiêng dè nữa: “Một triệu.”
Lạc Di chậm rãi giơ tấm biển lên: “Một triệu năm mươi ngàn.”
Dù Tăng Lập Vĩ đưa cái giá nào nữa thì cô đều tăng thêm năm mươi ngàn, ai nhường ai.
Thực cô vẫn còn lựa chọn khác, chỉ là cô thể buông tha cho đàn ông họ Tăng .
Lạc Quốc Vinh cực kỳ sốt ruột: “Tiểu Di, bỏ , thôi , chúng nhiều tiền thế .”
“Con .” Lạc Di hất tóc, đảo mắt, đột nhiên hô lớn: “Ông Tăng, ông giàu thật đấy.”
Lưu Nhất Hách thẳng dậy, hai mắt sáng lên, kịch sắp bắt đầu !
Lạc Di sắp đào hố !
Tăng Lập Vĩ chút đắc ý : “Không chịu nổi nữa ?”
Lạc Di khẽ mỉm : “ chỉ hỏi, nếu ông giàu như , tùy tiện lấy một triệu mua vòng cổ phỉ thúy mấy chục ngàn cho vợ lẽ, mà tiếc một đồng cho đứa con gái do vợ cả của ông sinh ? Ép một đứa trẻ trưởng thành tự kiếm tiền nuôi bản ?”
Giống như một quả b.o.m nặng rơi xuống, thứ chìm im lặng, đó vang lên những trận âm ĩ, ai nấy kích động như bơm máu.
Wow, ngờ trong buổi đấu giá còn xem kịch .
Sắc mặt Tăng Lập Vĩ tái xanh như thể đem xử b.ắ.n công khai: “Cô bậy, cô...”
Một giọng nhẹ nhàng vang lên: “Vậy đơn giản ? Có kế thì cha dượng, đàn ông chỉ là món đồ chơi.”
Đó là Trịnh Tương Long, mắng hề thương tiếc, thậm chí còn tự bôi nhọ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-764.html.]
“ mà, như ông Tăng đây cũng thể coi là cực phẩm trong đám cặn bã, thà mua vòng cổ đắt tiền cho vợ lẻ, cũng cho con gái ruột của một xu, ha ha.”
Anh ghét nhất là loại , nhà cũng như , nhưng điểm khác là, dù coi thường thế nào thì cũng lớn lên trong chăn êm nệm ấm, thiếu tiền tiêu.
Lâm Nguyệt Vân trán đầy mồ hôi, trong lòng lo lắng, cuối cùng sáng suốt nghĩ một chủ ý : “Các cái gì? Đứa trẻ đó..”
Cô vẻ hổ: “Không con của lão Tăng nhà chúng .”
Mọi náo động, đây là sự thật ? Vậy ông Tăng cũng khó xử .
Trịnh Tương Long nhướng mày: “Ông Tăng, chuyện là thật ?”
Lâm Nguyệt Vân lén lút kéo tay áo đàn ông, nhanh .
Sắc mặt Tăng Lập Vĩ phức tạp đến mức khó diễn tả bằng lời, giống như ăn thứ dơ bẩn , nhịn cả nửa buổi, ông mới nghiến răng thốt một chữ: “Phải.”
Lạc Di chẳng tin chút nào, đôi cẩu nam nữ thật ghê tởm.
Đây là bắt nạt c.h.ế.t chuyện đúng ?
Cô tỏ vẻ tò mò: “Vậy đứa con do vợ bé mới nhà bảy tháng sinh chắc là của ông ? Trông giống lắm, nhưng mà, nếu sống tiếp, đầu cắm thêm hai cái sừng, nghĩ thấu chút .”
Mọi : !!!
Mặt Tăng Lập Vĩ đỏ như màu gan heo, tức giận run rẩy, môi cứ run cầm cập, bao giờ chịu nhục nhã lớn như .
Đây là nhát d.a.o đ.â.m phổi nhà họ Tăng, Tăng Thiến Thiến hung hãn nhảy dựng lên, chỉ tay về phía Lạc Di một cách điên cuồng: "Con nhỏ hèn hạ ác độc , đồ khốn nạn, mở to mắt chó của cô cho kỹ , thấy giống cha đến mức nào ?"
So với sự cực kỳ tức giận của cô , những lời lẽ tục tĩu, Lạc Di điềm tĩnh, cẩn thận một lát, trịnh trọng : "Cô là con gái ruột của cô, điểm ."
Mọi bật : "Phụt ha ha."
"Không ? cũng ." Trịnh Tương Long phô trương nhất, lớn nhất: "Chỉ là trông giống Tăng ."
Cái tính khoa trương của , rõ ràng đắc tội ai.