Lạc Di cũng chỉ nghĩ đến chuyện , giờ nó còn đang vây trong giai đoạn khởi bước, chỉ nước Mỹ và Liên Xô cũ là nghiên cứu về mặt , trong nước vẫn , đây chính là kỹ thuật tuyệt mật chân chính.
Mặt cô giữ kín kẽ hở: "Cháu từng đến Mỹ, cũng quen giáo sư Francis Dunne."
Từ Công chợt tỉnh ngộ: "Ra là , giáo sư Francis Dunne là nhà khoa học hàng đầu, cháu thể quen như thế thì cơ duyên cũng nhỏ ."
Lạc Di chỉ mỉm , Francis Dunne tuyệt như tưởng tượng .
Cơ mà thể câu .
Từ Công càng càng thấy thích cô, chủ động chìa nhành ô liu : "Cháu hứng thú đến phòng nghiên cứu của chúng việc ? Bọn chú nhiều kỹ thuật viên trẻ tuổi, cùng chung chí hướng ở cạnh sẽ vui đấy."
Lạc Di ngọt ngào : "Cảm ơn lời mời của chú, cháu theo sự sắp xếp của bên ạ."
Cô là sở trưởng của sở nghiên cứu 581, thể đến chỗ khác .
Cô chịu trách nhiệm cho tất cả cấp .
Hơn nữa, cô cũng thích cảm giác chủ nhà hơn.
Từ Công chỉ xem ý trong lời cô là theo sự sắp xếp của trường học, cô vẫn còn là một sinh viên, nghiệp mà.
"Giáo sư Mạc, cô học trò của ông tài năng thật đấy, hợp với phòng nghiên cứu của chúng ."
Lão Mạc đắc ý nhíu mày: " quyết định ."
Đừng đùa, cấp bậc của Lạc Di cao như , đến phòng nghiên cứu khác, vị trí nào chứa nổi cô?
Từ Công vui lắc đầu: "Ông đó, qua loa lấy lệ , , tiên giải quyết hệ thống truyền tin hai chiều ."
Ông nghĩ quá nhiều, định tìm vài hoạt động liên quan phía để đào qua.
Kết quả, ông phát hiện vô vàn đào Lạc Di về, hệ thống công an nọ đủ các đơn vị đều đang tranh cướp cô, điều khiến ông gấp đến dậm chân liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-747.html.]
Lạc Di đang bắt đầu một cuộc họp thì bất thình lình việc tìm đến.
Lão Mạc kéo cánh tay cô ngoài: "Em ?"
Lạc Di cảm thấy thật tiếc cho máy in vạn năng, biến đổi bất ngờ khiến nó chịu hoãn .
"Không thể cũng mà."
Hai lên xe đậu ở cổng , lão Mạc bỗng nhiên : "Bên phê chuẩn cho cháu ."
Lạc Di mệt, cả trống rỗng: "Gì ạ?"
"Chuyện nước ngoài học."
"Quá ." Lạc Di lập tức trở nên phấn chấn, hưng phấn nhảy dựng lên, va nóc xe, au au kêu thảm thiết, lão Mạc mà tức buồn .
Lạc Di ôm đỉnh đầu, toét miệng ngừng : "Cần em chuẩn gì ạ?"
Lão Mạc trả lời mà hỏi : "Em học gì?"
"Máy tính, vật liệu, thiên văn vật lý." Cái gì Lạc Di cũng học, lòng khát khao kiến thức mạnh mẽ thật là.
Lão Mạc: …
"Em cảm giác quá thiếu hiểu ." Lạc Di thật lòng cảm thấy như , học càng nhiều, cô càng cảm giác nông cạn.
Lão Mạc là nghiên cứu học vấn, cũng cảm giác , so sánh với đại dương tri thức mênh mông, kiến thức của bản quả thật nhỏ bé đáng kể.
"Cho em kỳ hạn hai đến bốn năm, em tự tính ."
"Vâng ạ." Giọng Lạc Di cũng giương cao lên, tâm trạng cực kỳ sảng khoái, bốn năm học lên đến cả tiến sĩ cũng , còn thể chọn học những môn của mấy chương trình học cảm thấy hứng thú, mỹ.
Khóe miệng lão Mạc khẽ cong lên: "Có điều kiện đấy, hằng năm cá nhân em sẽ cho một thành quả nghiên cứu, phòng nghiên cứu 581 cũng cho một thành quả nghiên cứu."
Lạc Di ngây dại: "A, cá nhân em em còn hiểu , nhưng, phòng nghiên cứu sẽ chịu trách nhiệm mới ạ?"
Cô một là cả mấy năm, ngày về, dù phòng nghiên cứu cũng đổi sở trưởng.