Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:34:27
Lượt xem: 1

Động tác này lọt vào mắt mọi người thì lại không ró là ý gì.

Chị dâu cả phản ứng nhanh nhất, lập tức kéo con gái ra sau lưng:

“Mày nói lung tung, mới có tí tuổi đã học cái không tốt, lòng dạ đố kỵ lại mạnh như vậy, nên đánh cho một trận, mẹ, hôm nay phải dạy dỗ nó cho đàng hoàng, nếu không dạy nó thì nó hại c.h.ế.t cả nhà chúng ta mất thôi.”

Bất kể như thế nào thì cứ bảo vệ con gái trước đã rồi nói.

Về phần chân tướng không quan trọng, dìm xuống trước đã.

Ánh mắt của bà cụ Lạc rơi vào khuôn mặt của Lạc Di, ánh mắt lạnh lẽo: “Đi lấy cây gậy ra đây.”

Hai vợ chồng Lạc Quốc Vinh lập tức ngăn lại: “Mẹ, nếu như hôm nay mẹ dám động vào một đầu ngón tay của Lạc Di thì con lập tức lên thị trấn tố cáo.”

Trong lòng bà cụ Lạc giận dữ, một đứa hai đứa đều không yên tĩnh, đều muốn lật trời.

“Đi đi, người lớn trong nhà dạy dỗ con cái là lẽ tự nhiên, không ai tìm được vấn đề gì.”

Chị dâu cả vừa định đưa gậy gỗ cho bà cụ Lạc thì động tác của Lạc Di đi trước một bước, nhanh chóng đoạt lấy cây gậy gỗ, chạy ra sân, chỉ chốc lát sau đã truyền đến âm thanh gà bay chó chạy.

Đợi mọi người chạy ra thì chỉ thấy mấy con gà trong sân chạy loạn lên, Lạc Di đang cầm gậy gỗ nhắm vào một con gà, đánh chính xác vào chỗ hiểm, con gà lập tức ngã vật ra, không còn hơi thở.

Khóe miệng Lạc Di hơi nhếch lên, giống như cười mà không phải cười, giống hệt như lúc đập nồi, có ba phần khoái trá, ba phần lạnh lùng, bốn phần không sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-53.html.]

Đám người nhà họ Lạc chỉ cảm thấy sau lưng mát lạnh, không tự chủ được mà lùi về sau mấy bước.

Thân thể bà cụ Lạc không ngừng run rẩy, giống như là bị trúng gió, tàn nhẫn, quá tàn nhẫn, trái tim m.á.u lạnh như vậy.

Lạc Di mỉm cười: “Bà nội, bà yên tâm, cháu không đi học nữa, ở nhà g.i.ế.c gà chơi, cũng khá thú vị đấy.”

Người nhà họ Lạc: “…” Giết gà chơi? Máy cút đi.

Gà là tài sản quý giá nhất trong nhà, chi tiêu của cả nhà đều dựa vào mấy con gà này, còn g.i.ế.c gà chơi nữa, mày có gan đấy.

Ai còn dám giữ cô lại trong nhà nữa?

“Mẹ, thôi để nó đi học đi.” Lúc chị dâu cả nói ra lời này, trong lòng ấm ức muốn chết, nhưng mà biết làm sao được nữa? Này là một tên vô lại con hơn cha rồi, không bằng nó thích làm gì thì để cho nó làm cái đấy, lòng dạ còn độc ác hơn cả Lạc Quốc Vinh nữa.

“Vậy thì nói trước, cho nó đi học một năm, nếu không học được thì để nó quay về làm ruộng. Còn nữa, không cho phép nói lung tung về chuyện của Xuân Mai với người ngoài.”

“Đúng đúng, để nó đi đi.” Chị dâu hai như chảy m.á.u trong lòng, những con gà còn lại không thể để xảy ra chuyện gì được.

Lạc Quốc Vinh mừng như điên, Tiểu Di làm hay quá, ông nói: “Nếu như nhà anh cả và anh hai đã đồng ý rồi thì quyết định là học phí lấy ra từ tiền chung trong nhà.”

Thấy mấy đứa con đã quyết định xong xuôi chỉ với mấy câu nói, bà cụ Lạc tức đến nỗi suýt ngất, xông xáo cả một đời, nuôi ra một đứa con trai hung hăng càn quấy đã đủ để bà cụ hưởng thụ đủ rồi.

Kết quả lại còn lòi ra một tiểu ma cô gian tà nữa, đây là muốn mạng của bà cụ sao.

Trong mắt Lạc Di hiện lên ý cười, mục tiêu nhiệm vụ thuận lợi đi học hoàn thành √.

Loading...