Lạc Quốc Vinh phận đặc biệt, đều khách sáo với ông .
Lạc Quốc Vinh chán nản : “Ôi, con gái yêu quý của kết hôn .”
"Đây là chuyện mà..." Một vị lãnh đạo do dự: "Chẳng lẽ điều kiện nhà trai ? Chuyện thể cưỡng cầu, chỉ cần hai đứa thích là , ông cứ nghĩ thoáng ."
"Thằng nhóc đó cái gì ?" Lạc Quốc Vinh trách con gái , tiểu Di gì cũng đúng, nhưng thế khiến tức giận.
"Chỉ là một tên mọt sách, hai bằng tiến sĩ của Harvard với MIT mà thôi, tiểu Di nhà cũng hai bằng tiến sĩ."
Khóe miệng lãnh đạo giật giật, đây là đang khoe sự ưu tú của con gái ? Hay là khoe khả năng của con rể?
Loại phiền não cao cấp đúng là khiến ăn tiêu, hai bằng tiến sĩ của trường đại học danh tiếng mà.
Ông rấy miễn cưỡng : “Đều là những trí thức trình độ học vấn cao, xứng đôi, tương lai tươi sáng”.
Lạc Quốc Vinh vẫn đang mải mê suy nghĩ: "Tiểu Di của nhiều của hồi môn, đều do con bé tự kiếm . Nó cái gì? Nhà chỉ ba căn nhà, , bốn căn, chỉ bốn căn nhà ở Bắc Kinh mà thôi."
Mọi : “...”
Chẳng ai gì, chỉ đành trợn tròn mắt.
Đây rõ ràng là đang khoe khoang!
Có cố tình đùa: “Cậu chẳng điểm gì khiến ông hài lòng ?”
Lạc Quốc Vinh nghiêm túc suy nghĩ một lát: “Cũng , chỉ là một chút ưu điểm thôi, khuôn mặt trai, thể cải tạo gen của thế hệ ."
Mẹ nó, mặt trai, nhà bốn căn, hai bằng tiến sĩ, loại đàn ông dù ở cũng là hàng hot.
Chết tiệt, thể trò chuyện với loại nữa.
Lạc Quốc Vinh ngừng, chợt phát hiện đều bỏ chạy: "Này , đừng mà, còn xong mà."
Không cần, tạm biệt! Mọi bước càng nhanh, những lời khoe khoang của ông đầu độc nữa.
Tiểu Trịnh tới : "Lạc Quốc Cường gặp ông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1185.html.]
Nhà cả Lạc phá hủy , Lạc Quốc Cường, vợ ông , hai con trai và con dâu Vương Kiều ít nhiều đều liên quan.
Chỉ còn một cô con dâu còn với mấy đứa con dại, vô cùng thảm hại.
Nhà hai Lạc thì hơn, chỉ bà hai Lạc bắt , ông hai Lạc và con trai sợ đến mức trốn trong nhà dám ngoài.
Tang lễ của bà cụ lạc do Lạc Quốc Vinh tổ chức, chỉ thủ tục đơn giản đưa lên núi an táng, thậm chí ông hai Lạc còn tiễn bà .
Bà yêu thương con trai cả và cháu gái Lê Xuân Mai nhất, cuối cùng chỉ đứa con thứ ba mà bà ghét nhất tiễn bà đoạn đường cuối cùng, đây là một cái kết buồn .
Lúc Lạc Quốc Vinh đang nóng lòng, chỉ về nhà càng sớm càng .
“Vậy thì gặp mặt cuối .”
Trong trại tạm giam, Lạc Quốc Cường và gia đình nhốt cùng , trách nọ, nộ trách , bất hòa.
Tất cả đều đổ cho khác liên lụy đến .
Mọi cãi một ngày đều mệt mỏi, ngơ ngác đất, ánh mắt đờ đẫn vô hồn, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng, họ còn thể ngoài ?
"Lạc Quốc Cường, gặp."
Lạc Quốc Cường bật dậy như mũi tên, kinh ngạc : “Là chú ba, nó đến , nó vẫn còn tình cảm với .”
Chị dâu Lạc túm lấy ông : "Ông hãy cầu xin chú , xin chú thả cả nhà chúng , chúng dám tái phạm nữa."
“ , đây chúng Lê Thanh Bình vấn đề, chỉ nhận lợi ích từ cô , vài câu giúp cô mà thôi.”
"Không thể trách chúng , chúng cùng lắm là rõ , lừa thôi mà."
"Cha, cha nhất định chuyện tử tế với chú ba, cầu xin chú ."
Một nhóm đang cổ vũ lẫn , trong lòng họ dấy lên một tia hy vọng.
Lạc Quốc Cường theo cảnh sát ngoài, thấy Lạc Quốc Vinh liền mở miệng : "Chú ba, tang lễ của tổ chức, thể cứ để như quan tâm..."
Lạc Quốc Vinh tỏ cực kỳ thờ ơ: “ xong hết .”
Lạc Quốc Cường , càng yên tâm hơn, em ba vẫn là trọng tình cảm: " chú là tận tâm, khi còn sống luôn nghĩ đến chú, nhớ chú và mong chúng tiếp xúc với chú nhiều hơn, em đồng lòng..."