Tuy nhiên, bà ba Vương chút bất an, con rể tương lai vốn luôn thuận mắt bà lẽ mỹ như .
Vương Trung Nghị chằm chằm La Lập: "Cậu chỉ cần , hoặc ?"
"Cái ..." La Lập phủ nhận, nhưng Lạc Di là ai? Cô là lãnh đạo trực tiếp của cấp .
Anh thể cô vô cớ gây rối, vô cớ sắp xếp ?
"Điền Tâm chỉ đùa thôi, đừng tin là thật."
Vương Trung Nghị hít sâu một , quả nhiên, Lạc Di bao giờ mò.
Vương Thiên Du nhận đả kích quá lớn, hốc mắt đỏ bừng, cô gái nào đùa chuyện như ?
La Lập một phát bắt tay của cô, ánh mắt cực kỳ dịu dàng: "Thiên Du, chúng sắp kết hôn , em còn tin cách của ? Người khác nghĩ thế nào, thể khống chế , đối với em là tâm ý."
Anh lời ân ái, thể hiện sự chung thủy, ánh mắt dịu dàng, trìu mến khiến say đắm.
Cuối cùng cũng khiến Vương Thiên Du yên lòng, đồng thời khôi phục lòng tin của nhà họ Vương đối với .
Duy chỉ bà ba Vương cảm thấy bất an, lẽ bởi vì phụ nữ vốn nhạy cảm.
Một bên khác, Ngô Tiểu Thanh nhịn mà : "Tiểu Di, con quản chuyện nhà bọn họ gì? Tốn công mà kết quả, cũng chẳng lành gì, cần quan tâm họ sống chết."
Thực bà là một nhiệt tình, nhưng đặc biệt bài xích với nhà họ Vương.
Lạc Di tựa đầu vai : “Đàn ông sợ chọn nhầm nghề, phụ nữ sợ gả nhầm chồng. Coi như xa lạ, thấy cũng sẽ nhắc nhở một câu, về phần lời khuyên , con cũng quản , nhưng vẫn theo lương tâm.”
Ngô Tiểu Thanh mềm lòng : “Tiểu Di nhà thật bụng.”
Lạc Di thánh mẫu thiện lương, cuộc đời của phụ nữ hề dễ dàng, cô thể giúp thì sẽ giúp, chỉ là chuyện tiện tay mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1075.html.]
Lại vì mà đắc tội với khác? Cô sẽ sợ ?
Cái tên La Lập thể là , mà điểm giống Giả Bảo Ngọc, đối với phụ nữ đều dịu dàng và ân cần.
Làm vợ của loại sẽ vất vả.
Ông cháu của nhà họ Tiêu cuối cùng đến, đổi chỗ với bên Lạc Di, Lạc Nhiên đến bên cạnh ông nội Tiêu, ngớt miệng.
Lạc Di trông thấy vợ chồng thầy giáo, vội vàng chạy tới chào hỏi và chúc mừng năm mới.
Cô về phía Đại sư và Cửu sư : "Chào hai vị sư , chúc hai năm mới vui vẻ nhé."
Đại sư Trương Thanh Hà thuộc bộ phận hàng vũ trụ, thấy cô lập tức mỉm : "Em chịu đến bộ phận của bọn , ngược là bạn trai của em đến. Đây là duyên phận."
Lạc Di ngọt ngào: "Em học máy tính mà, tương lai là thời đại của máy tính, cần giới hạn bản ở một nơi, chờ em nghĩ đồ gì , nhất định sẽ cho một phần."
Trương Thanh Hà vẫn luôn tán thành với năng lực của tiểu sư , cô còn học đào tạo chuyên sâu tại Đại học Harvard, trong lòng mong chờ: "Vậy sẽ đợi."
Cửu sư xông đến bên Lạc Di lấy lòng: "Tiểu sư , cái Phượng Hoàng Viên của em còn phòng ? Anh một phòng."
Anh từng cùng thầy giáo qua một chuyến, khung cảnh đó khiến mắt loé sáng, lập tức động lòng.
Anh nghĩ kỹ, bán căn nhà nhà nước trả, thêm tiền đặt cọc, hẳn là đủ.
Ngôi nhà trả vị trí tệ, nhưng quá ồn ào, bốn phía đều là dân cư.
Lạc Di đồng ý ngay tức khắc: “Được ạ.”
Cô thứ mười trong sư môn, thường lui tới với một sư sư tỷ cấp , ngày lễ hoặc ngày tết đều tặng quà cho .
Các sư sư tỷ khác đều tản mát khắp nơi, chỉ Cửu sư , Đại sư và Ngũ sư ở thủ đô, bọn họ chỉ cần thời gian sẽ đến thăm ông Mạc, nên nhiều cơ hội gặp mặt hơn.
Cửu sư việc tại Viện Khoa học, hai tiếng chung, khá hợp ý.
Trương Thanh Hà sửng sốt một lúc: "Phượng Hoàng Viên gì cơ?"