Xuyên sách, hành trình tìm kiếm hạnh phúc hoàn hảo của nữ phụ - Chương 167

Cập nhật lúc: 2024-08-11 15:49:31
Lượt xem: 387

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có Sư Tử cùng, hơn nữa Cố Tiểu Tây chín tuổi, Cố Tiểu Bắc cũng bảy tuổi, hai đứa trẻ dẫn Đâu Đâu và Đô Đô sang nhà họ Trương cách chừng trăm mét, lớn cần lo lắng.

Hai em Mãn Thương và Mãn Khố cũng sang nhà họ Trương chơi với Đâu Đâu và Đô Đô, ngoài còn thêm mấy đứa trẻ khác nữa, nhà họ Trương trở nên náo nhiệt.

Chú Trương ở bên chỗ trại nuôi dê, còn thím Trương thì ghét bọn trẻ.

đây trong nhà chỉ mỗi một cô con gái là Trương Kiều Mai nên quạnh quẽ, hiện giờ thím Trương thích nhà cửa náo nhiệt.

Bất kể là nam nữ, hễ qua nhà thím Trương chơi là đều thím Trương chào đón.

Bọn trẻ qua chơi cũng .

Cũng vì lớn lên trong môi trường như nên dù nhỏ tuổi nhưng Niên Sinh bạo dạn, sợ lạ.

Cố Quảng Thu vá lưới đánh cá ở sân , Trương Kiều Mai trong nhà may áo năm cho Niên Sinh, thím Trương và chị Lý mới qua chơi bên cạnh với mấy chuyện thường ngày.

Vốn họ gọi cả Bạch Minh Châu tới đây nhưng Bạch Minh Châu bận, ngày nào cũng bản thảo nên để bao giờ cô rảnh thì cô tự qua chơi.

Bạch Minh Châu sang đây, mợ út xong việc nhà bèn qua, còn cầm theo một ít bánh ngọt Bạch Minh Châu .

Bạch Minh Châu bảo mợ út mang chúng sang cho bọn họ nên mợ út mang sang, chia cho bọn nhóc mỗi đứa một ít.

“Mẹ Đâu Đâu , qua đây?” Thím Trương hỏi.

“Con bé cũng qua lắm nhưng mà nó buồn ngủ nên bảo nó ngủ một giấc .” Mợ út nói.

“Mới giờ buồn ngủ , thai?” Chị Lý hỏi.

Mợ út một tiếng: “Chắc là con bé vẫn nhưng nghĩ là .”

Gần đây, cháu dâu ham ngủ, một ngày ngủ tận mấy giấc, buổi sáng ngủ tới tám, chín giờ mới dậy, ăn sáng xong thì bài nhưng bao nhiêu buồn ngủ.

Trước đây cô như , hễ bài là thể lâu.

Hơn nữa, gần đây cô cũng ăn cá, chịu nổi mùi tanh, thịt cũng thích ăn, chỉ ăn một, hai miếng. Chỉ trứng gà là cô ăn .

Mợ út tinh ý quan sát thấy những chuyện nhưng cho Bạch Minh Châu vội, điều vẫn cho Chu Lâm .

Chủ yếu là vì sợ dạo rảnh rỗi, bận chuyện gì, thanh niên trai tráng tinh lực dồi dào chỗ nào giải tỏa là phiền vợ. Hiện giờ, khả năng cô thai , cần chú ý một chút đúng ?

Sau khi chuyện , Chu Lâm để tâm, đồng thời cũng vui vẻ, đương nhiên cực kỳ che chở cho vợ.

Bạch Minh Châu bài, theo, hết. Vợ ngủ, cùng vợ.

Hôm nay Bạch Minh Châu ngủ hơn một tiếng, tỉnh dậy vẫn thấy mệt, thấy Chu Lâm cạnh , cô gọi:

“Chồng , rót cho em cốc nước với ạ.” Trông Bạch Minh Châu giống như một chú mèo lười.

Chu Lâm , rót nước ấm cho vợ: “Em uống thêm một cốc nữa ?”

“Không cần.” Bạch Minh Châu lắc đầu.

Đáng lẽ cô dậy bài nhưng vì lười nên cô nhúc nhích.

Được Chu Lâm ôm lòng dễ chịu nên cô quyết định bài nữa, cứ cho ôm, chuyện với .

Chu Lâm rửa táo cho vợ ăn, quả táo khá ngon.

“Nhà sắp hết táo , bao giờ rảnh, qua công xã một chuyến xem còn nhé.” Bạch Minh Châu ăn táo, thỉnh thoảng đưa cho cắn một miếng.

“Được.” Chu Lâm gật đầu.

Ăn hết táo, hai ôm , mặc sức tưởng tượng về tương lai.

Trò chuyện một hồi, họ tới việc sách. Bạch Minh Châu : “Em thấy dạo gần đây sách gì hết thì ?”

Chu Lâm ho khan một tiếng: “Từ mai sẽ nghiêm túc.”

“Cần nhiều sách hơn.”

Mặc dù khả năng thi đậu đại học cao nhưng cô vẫn nhiều sách hơn để cũng lo thua thiệt.

Có điều, đúng là trình độ văn hóa của Chu Lâm cũng tăng lên thật.

Trước đây nhiều chữ nhưng hiện tại hầu hết các chữ.

Bởi vì nào bài xong, Bạch Minh Châu cũng đưa cho xem, bảo chính tả cho . Hễ tìm một , cô sẽ tặng cho một niềm vui bất ngờ.

Niềm vui bất ngờ gì?

Niềm vui bất ngờ ở giường.

Có một Bạch Minh Châu cố ý sai một cho tìm . Hôm đó, cô cho một trải nghiệm đặc biệt.

Kể từ đó, Chu Lâm thích soi .

Chỉ điều, thật tiếc là vợ quá giỏi, chính tả ít, khó tìm.

Thế nhưng cũng nhờ mà Chu Lâm học nhiều chữ hơn. Bạch Minh Châu còn bảo chép để nhớ kỹ hơn.

Đương nhiên, chỉ những lúc nào tương đối rảnh rỗi mới thể như . Lúc bận, Bạch Minh Châu đòi hỏi điều .

cũng , hiện tại cuối năm 74, sắp sang năm 75 .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-167.html.]

Năm 77, việc thi đại học sẽ khôi phục. Tính thì còn lâu nữa. cho dù ngày mai khôi phục việc thi đại học thì Bạch Minh Châu cũng sợ.

Bởi vì cô chuẩn sẵn sàng. Bất kể là sách cấp hai cấp ba, cô đều nhiều .

Đương nhiên, một vài quyển sách cô nên mượn của Sở Sương, Hứa Nhã và Đổng Kiến. Quyển nào mà cô thì khi xong cô sẽ ghi những nội dung chính, tự vở ghi bài.

Chu Lâm sờ tay vợ, đột nhiên hỏi: “Vợ , em vẫn thi đại học ?”

Bạch Minh Châu nhíu mày một cái: “Sao hỏi ?”

“Anh thấy em vẫn luôn học tập.”

Ngoài bài , vợ vẫn luôn sách, xem xem các sách giáo khoa của cấp hai, cấp ba.

Không riêng gì cô, còn thấy cả Đổng Kiến cũng như . Cả Sở Sương và Hứa Nhã nữa, thỉnh thoảng họ vẫn sang đây thảo luận một vài câu khó trong sách.

Mặc dù hiểu họ gì nhưng ngu.

Bọn Đổng Kiến từ bỏ, hình như vợ cũng từ bỏ chuyện thi đại học.

Anh , Bạch Minh Châu bèn hỏi một chuyện: “Em là nếu như nhé, nếu như nhà nước khôi phục việc thi đại học, chắc chắn là em sẽ thi, nếu như em đậu thì sẽ học đại học, dẫn Đâu Đâu và Đô Đô cùng với em ?”

“Chuyện mà còn hỏi nữa ư, chắc chắn là cùng !” Chu Lâm đáp chút do dự.

Nếu như thật sự ngày đó, chắc chắn Chu Lâm sẽ dẫn bọn trẻ theo vợ, thể để vợ học đại học một chứ?

Vợ xinh , văn hóa, còn dịu dàng như , đúng là mặt nào cũng đều cả, nếu theo vợ thì chắc chắn thể yên tâm .

Đương nhiên yên tâm về cô, vợ thế nào rõ, điều yên tâm lũ sói ở ngoài !

“Nếu như thật sự ngày đó, nhớ lời đấy nhé.” Bạch Minh Châu , hôn .

Chu Lâm cũng hôn cô: “Nhất định sẽ nhớ kỹ!”

Có lẽ là cuộc chuyện khiến gã đàn ông cẩu thả cảm nhận sự đe dọa, cho nên bắt đầu học hành chăm chỉ.

Bởi vì nếu như thật sự ngày đó, đến lúc đó để chỉ học vài năm, chắc chắn ai ai cũng sẽ xứng với vợ.

Thế .

Anh cũng cố gắng trình độ văn hóa!

Chu Lâm thật sự cố gắng.

Khi Lý Thái Sơn đến tìm ngoài tản bộ, cũng cùng.

Bảo sách, bên ngoài ?

Khiến Lý Thái Sơn kinh ngạc vô cùng, nhưng cũng thấy quá bất ngờ, Lâm cả ngày ở bên cạnh chị dâu, nên đương nhiên cũng giống .

Mấy ngày nay Chu Lâm sách đầu óc cuồng giống như say xe, phát hiện bản thật sự thiên phú học tập, khâm phục vợ sát đất.

Thật sự, việc bản thảo kiếm tiền, tuyệt đối sách nào cũng thể .

Phải bao nhiêu sách, mới thể công việc chứ?

Đầu óc của cô vợ bảo bối của vô cùng thông minh.

Nghe vợ của cháu ngoại thế mợ út cũng tán đồng, bà mong chờ, Đâu Đâu Đô Đô giống chúng nó ? Nếu giống thì chẳng tương lai cũng thể thi đại học ?

Nếu nhà họ Chu thể sinh viên đại học, thì đúng là phần mộ tổ tiên linh thiêng mà.

Ngày hôm , Lý Thái Sơn đến, còn kèm theo tin tức

Vương Nhị Anh bắt!

“Bị bắt? Sao bắt?” Chu Lâm vốn dĩ còn để tâm, nhưng thấy câu , lập tức nhướng mày.

“Tụ tập hành nghề mại dâm, tố cáo, đó bắt .”

Chu Lâm cảm thấy gì bất ngờ: “Đáng đời, đồ hổ, bạn với cũng cảm thấy hổ thẹn.”

Ở trong thôn , ai chuyện của Vương Nhị Anh và quả phụ Dương chứ? Vốn cho rằng chịu sống yên qua ngày, tính tình đổi, kết quả lưng hành động như .

Vương Nhị Anh canh chừng, quả phụ Dương tiếp khách.

Đều cùng thôn, khi cùng tắm sông sớm bàn tán chuyện .

Nói thẳng là Vương Nhị Anh tự nguyện rùa đen rụt đầu, lúc tiếp đón khách còn là mời đến, hơn nữa xong việc còn hỏi cảm giác thế nào, chỗ nào hài lòng để đổi.

Dáng vẻ hổ thật khiến khác ghê tởm.

Cho nên mắt thấy bắt , Chu Lâm là đầu tiên vỗ tay khen ngợi.

Lý Thái Sơn : “Anh Lâm, ai là tố cáo ?”

“Ai?”

“Anh hai của Niên Viễn Phương!”

Chu Lâm : “Đây là trả thù Vương Nhị Anh ?”

Lý Thái Sơn cũng cảm thấy như .

Loading...