Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:16:40
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi , Diệp Gia ghé sạp hàng của lão nhân bán dê, mang theo nửa thùng sữa dê trở về. Nhìn con dê con đang kêu be be trong chuồng dê phía lão, Diệp Gia kìm bèn hỏi giá của con dê con .

Lão nhân bán dê bây giờ cũng quen với Diệp Gia, chuyện cũng phần nào khách khí: "Nếu cô nương , lão bán năm trăm văn một con."

Năm trăm văn ư? Giá quả là rẻ hơn nhiều so với nhà Quách Hưng trong thôn. Quách Hưng gia mở miệng đòi tám trăm văn, Diệp Gia khỏi đưa mắt dạo quanh bãi nhốt dê. Nuôi dê con phần tốn thời gian. Muốn sữa dê, còn đợi dê sinh sản. E rằng mua một con là đủ, cần đủ một con đực một con cái. Tính toán kỹ, chi bằng mỗi ngày đến sạp hàng của lão nhân mua mười văn tiền sữa dê còn hơn.

mà nàng nuôi dê cũng chỉ vì sữa dê. Chu gia ruộng đất, cũng chẳng ai thạo việc đồng áng, nên nuôi dê chẳng khác nào tích trữ của cải cho nhà.

"Bán cho hai con." Diệp Gia nghiến răng một cái, quyết định mua: "Một đực một cái."

Lão bán dê liếc nàng một cái, chẳng chẳng rằng, bắt ngay hai con cho nàng.

Diệp Gia tiếng dê nhỏ chạy quanh kêu be be, ôm tay thấy bộ lông xù thực đáng yêu. Chỉ điều, dê thoang thoảng mùi nồng, khiến nàng thoáng chốc lúng túng. Diệp Gia đầu, nhẹ nhàng đặt dê con lòng Chu Cảnh Sâm, chẳng màng đến vẻ mặt lập tức cứng đờ của , thẳng thừng sai bảo: "Ta ôm chẳng tiện, tướng công, ôm . Vật từ nay sẽ là tài sản của nhà chúng , hãy ôm cho cẩn thận."

Chu Cảnh Sâm: "..."

Hắn còn thể ? Dẫu bệnh sạch sẽ đến mấy, cũng đành nhẫn nhịn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-85.html.]

Mua dê, tốn một lượng bạc.

Diệp Gia bụi đất móng dê đá , cũng chẳng để tâm. Thuở ban đầu, bởi phận nữ nhân ngoài bày hàng buôn bán vốn nhiều điều bất tiện, nên nàng mới ăn mặc phần tềnh toàng. Không là bẩn thỉu, bán đồ ăn thì nào dám lấm lem? Chỉ là y phục nàng chuyên dùng cho việc bếp núc, giặt đến bạc màu, còn chắp vá. Trên đầu nàng quấn một tấm khăn, cốt để phòng mặt mũi nắng thiêu mà đen sạm như than.

Nói mới nhớ, cách ăn mặc như cũng vì cảm thấy vùng đất Tây Bắc yên bình, sợ nữ nhân ngoài ăn sẽ chuốc họa. Bây giờ Chu Cảnh Sâm theo, nàng thật thể cần ăn mặc khó coi như . Đợi lát nữa ghé tiệm vải mua vài tấm mới, nàng sẽ vứt bỏ hết những xiêm y cũ nát .

Nghĩ như thế, Diệp Gia nghĩ, sửa soạn tề chỉnh, chi bằng ghé tiệm son phấn dạo một vòng.

Nói cho cùng, nàng vốn cũng là một ưa chưng diện. Trước , bởi vấn đề mưu sinh đặt lên hàng đầu, nàng chẳng mấy bận tâm; nay chút tiền dư dả, tự nhiên sẽ nghĩ đến. Nhan sắc của nàng tuyệt mỹ đến nhường nào, làn da mềm mại . Cái nắng cái gió Tây Bắc nghiệt ngã đến thế, ngày nào cũng ngửa mặt chịu sương phơi nắng như , sợ rằng làn da ngọc ngà sẽ phỏng nắng mất!

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bây giờ nàng dựa việc còn trẻ mà thiên phú vốn mới thèm để ý, nhưng qua mấy năm nữa thì ? Nữ nhân dưỡng nhan tuyệt đối thể lơ là.

Trong lòng thầm tính toán, Diệp Gia hướng tiệm son phấn mà . Chu Cảnh Sâm thấy nàng rẽ ngang rẽ dọc, tới tiệm vải, trái còn ghé cửa hàng phấn son. Hắn cạn lời, cảm thấy buồn . Tính cách của nương tử quả thật khó lường.

Diệp Gia ghé tiệm son phấn dạo một vòng, ngắm phấn sáp son môi, cuối cùng về tay .

Đành chịu . Một phần là bởi giá cả đắt đến phi lý, tại nơi phố chợ nhỏ bé , một hộp son môi tốn ba lượng bạc, một hộp phấn sáp rẻ nhất cũng một lượng rưỡi, còn đắt hơn thì năm sáu lượng. Với cái giá , Diệp Gia tiền cũng chẳng nỡ mua.

 

Loading...