Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt đấng sinh thành của , cái mạng của chẳng đáng một đồng trinh, huống hồ chi là mấy trăm lượng bạc sính lễ. Diệp Đệ nhốt trong phòng, lóc, la hét t.h.ả.m thiết. cho dù nàng gào thét đến khản cả cổ, cũng chẳng một ai đoái hoài. Phụ vì mấy trăm lượng bạc đó mà đành gạt bỏ hết thảy lễ nghĩa, nhân luân.
Diệp Đệ thể trốn thoát, chỉ còn cách cầu sư phụ tay tương trợ. Song, sư phụ thể cứu nàng trong chốc lát, nào cứu nổi cả một đời? Cuối cùng, cũng thể song mà từ hôn. Dương gia dốc hết sức lực, đích đến Diệp gia rõ chuyện, nhưng hôn sự của Diệp Đệ vẫn cứ an bài như .
Khóc lóc cũng chẳng ích gì, nàng cần báo đáp công ơn sinh thành dưỡng d.ụ.c của cha . Chuyện cho dù kinh động đến Thiên Hoàng Lão Tử thì cũng tuân theo lời mai mối và mệnh lệnh của song .
Diệp Đệ nghĩ cách nào khác, đành ôm ấp ý định đào tẩu.
Mười lăm năm sống cõi đời của , gia đình ruột thịt, huyết thống cận chẳng thể trông cậy. Người duy nhất thể nghĩ đến, duy nhất thể che chở cho , chỉ còn tỷ tỷ Diệp Gia. Nàng khẩn cầu Dương gửi một phong thư đến trấn Đông Hương.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Quả sai, tỷ tỷ chính là tia hy vọng cuối cùng của nàng. Thư gửi chẳng bao lâu, nàng nhận hồi âm từ nơi . Diệp Đệ vốn là quyết đoán, Dương gia thể bao che cho nàng mãi . Vào một ngày đông tuyết phủ trắng thành, chẳng ai ngờ nàng dám bỏ trốn trong tiết trời khắc nghiệt . Nàng lặng lẽ rời khỏi nhà, ẩn trong đoàn xe của Dương gia mà xuôi về Đông Hương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-828.html.]
Trở về bên cạnh tỷ tỷ, những ngày tháng hỗn loạn của nàng lập tức trở bình yên.
Chu gia ngày càng phú túc, cuộc sống cũng ngày càng an lạc.
Tứ tỷ đảm nhận công việc của nàng, khiến cửa hàng Tây Thi ngày càng hưng thịnh. Mặc dù trong lòng Diệp Đệ chút xót xa, nhưng nàng chẳng mảy may đố kỵ. Bởi Diệp Gia là tỷ tỷ của cả nàng và Tứ tỷ. Hơn nữa, thật, về khoản bếp núc, Tứ tỷ còn tinh thông hơn hẳn nàng. Chỉ là tính cách của Tứ tỷ vốn màng tranh đoạt, nhu mì hiền thục thành thói. Cho dù tài năng thiên phú đến mấy, nếu dã tâm thì cũng chẳng dám xông pha chốn thị phi.
Mặc dù quan hệ giữa tỷ tỷ và Tứ tỷ tuy hòa hảo hơn nhiều, nhưng trong mắt hai , tỷ yêu thương nhất vẫn là nàng. Tỷ vẫn sẵn lòng chỉ dạy cho nàng, chỉ cần nàng mong , vẫn thể theo tỷ học hỏi. Diệp Đệ điều , lòng nàng cũng vơi bớt phần nào nỗi xót xa. Cuộc sống ở trấn Đông Hương quả thực là an lạc nhất. Trước đây, còn thường lo buồn vì giá rét, thiếu thốn lương thực. tỷ luôn cách để sống qua những tháng đông giá lạnh một cách an nhàn. Ở bên cạnh Diệp Gia một thời gian, Diệp Đệ cảm thấy trong lòng thôi thúc xông pha lập nghiệp, liền kìm mà rục rịch tính toán. Chuyến đến Luân Đài cũng là thu hoạch gì. Nàng học kỹ năng bếp núc tinh xảo, còn tích lũy mấy trăm lượng bạc trắng.
Đương nhiên, hơn một nửa tiền đó là do Liễu Nguyên trợ giúp.
Diệp Đệ trăn trở suy tư, chờ đến tiết trời xuân ấm áp, đó thỉnh giáo tỷ tỷ chọn mấy cửa hàng nhỏ để thử sức . Nàng vốn kinh nghiệm kinh doanh hàng quán, trong lòng cũng tính toán kỹ càng đường hướng ăn cho một quán ăn. Mỗi ngày nàng đều dốc lòng rèn giũa tài nghệ, mong rằng khi cửa hàng khai trương, thể tự gây dựng nên danh tiếng vang dội.