Diệp Đệ thẫn thờ, từng giọt châu sa lăn dài gương mặt, nhưng nàng vẫn c.ắ.n chặt răng, kiên quyết thu xếp hành lý của .
Tuy tam tỷ miệng tuy cay nghiệt, lời lẽ khó , nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ tới những tỷ như nàng. Diệp Đệ là khéo léo, thạo nhiều việc, nay theo tam tỷ, nàng ắt sẽ càng thêm tận tâm tận lực phục dịch.
Sau khi hạ quyết định , dường như trái tim Diệp Đệ tìm mục tiêu để tồn tại, lòng nàng cũng theo đó mà tĩnh . Nàng nén lòng nhẫn nại, chờ một ngày một ngày trôi qua, mãi cho đến cái ngày Diệp Gia dời . Hôm trời còn sáng, Diệp Đệ nhẹ tay nhẹ chân khẽ khàng rời khỏi Diệp gia. Nàng dám chặn cửa Chu gia, sợ sẽ Diệp Gia đưa trở về, bèn quả quyết thẳng quan lộ chờ.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nàng hạ quyết tâm , nếu chờ Diệp Gia thì nàng sẽ tự tới trấn Đông Hương tìm .
Chu gia đang kinh doanh sạp hàng thức ăn, chắc chắn sẽ mở sạp buôn bán ở chợ. Một ngày gặp ắt tìm hai, hai ngày chẳng thấy ắt tìm ba...
Sắc trời càng ngày càng sáng, mặt trời cũng dần dần bừng lên, ánh dương gay gắt rọi chiếu. Diệp Đệ phơi nắng đến mức đầu óc choáng váng, mắt mũi tối sầm, từng đốm lửa lập lòe thị giác. nàng vẫn kiên trì chờ gốc cây.
Không chờ bao lâu, mãi đến khi cổ họng nàng khô rát như thiêu, ý thức mịt mờ, thể dường như sắp lả . Khi , rốt cuộc nàng cũng trông thấy một cỗ xe bò "kẽo kẹt, kẽo kẹt" chậm rãi tiến đến từ cuối con đường xa tắp. Cả nhà Chu gia đều xe, nhiều tài vật mà Diệp Gia kiếm từ việc buôn bán bánh trái cũng đều ở bên . Diệp Đệ khẽ nuốt nước bọt, chờ xe bò tới gần mới xông lên chặn xe .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-819.html.]
Sắc mặt Diệp Gia đang xe bò thoắt chốc hiện lên sự kinh ngạc tột độ, nàng khẽ nhíu mày, đó mới hỏi ý định đến đây của là gì.
Diệp Đệ thể Tam tỷ chán ghét , cũng bản đột ngột xông như thế chính là đang khó Tam tỷ. nàng vẫn c.ắ.n răng, kiên cường tam tỷ của : "Tam tỷ, cũng dọn đến trấn Đông Hương, xin tỷ hãy cho theo cùng."
Diệp Gia trầm mặc lời nào một lúc lâu, khi nàng xuống xe thì Diệp Đệ chăm chú.
Trong lòng Diệp Đệ ngừng bất an thấp thỏm, lệ lưng tròng. Nàng liều mạng c.ắ.n chặt môi đến bật máu, dám . bao lâu , trong mắt Diệp Gia nhanh chóng lướt qua một tia bất lực, chẳng nên tính cho vẹn . Diệp Gia thở dài một tiếng, xách gánh hành lý lớn vai Diệp Đệ lên đưa nó lên xe bò, mới bằng lòng để theo cùng.
Kỳ thật đến trấn Đông Hương cũng nhanh, chỉ mất một ngày lộ trình là tới nơi. Lúc Diệp Đệ cũng mới , trong thôn vẫn việc kinh doanh sạp hàng thức ăn của Diệp Gia , lời quả hề giả dối. Chính việc kinh doanh chống đỡ, duy trì sinh kế cho cả một Chu gia vốn cơ hàn khốn khó. Không chỉ thể ngày ngày ăn lương thực, mà còn thể sắm nhà cửa khang trang. Sau khi ở trong Chu gia thì Diệp Đệ mới , bậc trưởng bối mẫu mực chân chính là như thế nào. Trước giờ nàng từng gặp vị trưởng bối nào ôn hòa hiền hậu như Dư đại nương.
Những tháng ngày tại Chu gia là quãng thời gian an nhàn nhất trong mười ba năm cuộc đời của Diệp Đệ. Dẫu cũng việc nhà, song tam tỷ chẳng hề giao phó hết thảy việc nhà cho nàng, cũng chẳng bao giờ sỉ nhục coi thường khi nàng khéo. Phàm là sơn hào hải vị trong nhà, Dư đại nương dùng, Nhuy Thư Nhi nếm, thì nàng cũng phần.