Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng cũng ngại thẳng chuyện liên quan đến Diệp Gia, chỉ thể chỉ trích hai tỷ lười biếng, chỉ ăn bám mà chịu việc. Giọng long trời lở đất đó vang lên, ngay cả cách xa ba dặm cũng thể thấy rõ mồn một. Diệp Viên thể chịu đựng nổi, đỏ bừng mặt, ôm đống chăn mền bẩn thỉu về phòng. Diệp Đệ tức giận đến tím mặt, định lên tiếng phản bác, thì chợt trông thấy một đám cổng. Phụ nàng dẫn theo thôn trưởng cùng hai binh lính vận nhung phục đang ngay tại cửa. Không rõ bọn họ đó từ bao giờ, Diệp Đệ ngước mắt lên thì bắt gặp ánh của một trong họ. Khi ánh mắt đảo qua, tim nàng liền đập loạn nhịp.
"Còn cãi cọ gì nữa hả?! Xem các ngươi đang thể thống gì đây! Ồn ào náo nhiệt như chợ búa, còn thể thống gì nữa!" Diệp Vượng Sơn tức giận đến cực điểm, để ngoài trông thấy cảnh trong nhà thật là mất mặt. Khuôn mặt già nua của lão đỏ bừng, trừng mắt Diệp Trương thị và Diệp Đệ, ước gì thể tiến đến tát cho mỗi một cái.
Diệp Đệ khẽ rụt , lén lút liếc vị nam nhân , bất giác hai gò má nàng nóng bừng.
Liễu Nguyên tiểu cô nương chọc đến bật . Thấy tiểu cô nương ngừng liếc , bèn thẳng , ngầm cho nàng ngắm rõ hơn. Tiểu cô nương liền nghiêm mặt, cố giả vẻ nghiêm trang. Đôi mày liễu khẽ nhíu , ánh mắt giấu nổi sự tò mò tinh nghịch, hệt như một đứa trẻ dối trá nhưng che giấu nét ngây thơ. Liễu Nguyên cũng nhịn mà nàng thêm vài , thậm chí còn cố ý đúng lúc nàng liếc qua. Trông thấy vẻ mặt tiểu cô nương lúc đỏ bừng, lúc trắng bệch vì ngượng, khiến thấy vô cùng thú vị. Đương nhiên Liễu Nguyên đến mức cho rằng tiểu cô nương ý gì với , còn tự lượng sức . Bản qua tuổi đôi mươi, mà tiểu cô nương trông còn cập kê, vẫn còn là một hài tử. Hắn thể những suy nghĩ bất chính đó .
Lúc tiểu cô nương lén trộm đến thứ năm, những tức giận mà còn cố ý chớp mắt trêu chọc.
Liễu Nguyên vốn cho rằng sẽ chứng kiến dáng vẻ kinh sợ của tiểu cô nương nọ, sẽ thấy nàng hốt hoảng như nai con mà đầu chạy vọt về phòng, khép sập cửa .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-811.html.]
Liễu Nguyên bất lực sờ mũi: "...".
Liễu Nguyên mời đến, chỉ bởi ngẫu nhiên mặt tại nhà trưởng thôn. Trưởng thôn thấy y là sĩ quan trú đóng tại quân doanh, bèn trình bày những nỗi lo về chuyện chăn nuôi cày cấy, mong y lắng . Dẫu quân doanh chẳng nha môn địa phương, song khoản thuế của trấn Lý Bắc đều do quân doanh thu về, nên mối quan hệ giữa đôi bên cũng vô cùng khăng khít. Thời tiết năm nay dị thường, e rằng mùa màng sẽ thất bát, nên cần báo cáo cho vị sĩ quan quân doanh .
Nghe xong những lời than vãn đó, Liễu Nguyên cũng chẳng phương sách nào . Thấy trời nhá nhem tối, y còn việc quan trọng nên cáo từ về. Trưởng thôn chẳng dám ngăn cản, đành để y như thế.
Đợi khi sân viện còn tiếng động nào, Diệp Đệ mới rón rén bước . Nàng bước , vị sĩ quan tuấn tú rời , chỉ y, mà trưởng thôn cùng Diệp Vượng Sơn cũng cả . Diệp Đệ đống chăn mền do chính nàng vứt ở một góc sân, tuy c.ắ.n răng song vẫn nỡ giặt. Song chẳng dám lơ là công việc, nàng trầm ngâm chốc lát, đoạn xuống bếp nấu nướng.
Đêm đó, Diệp Đệ vốn chẳng bao giờ mộng mị, thế mà một giấc chiêm bao tuyệt . Trong mộng xuất hiện một gương mặt, nàng cứ mãi ngắm đến nỗi đôi má ửng hồng. Đợi đến khi nàng cong khóe miệng, bừng tỉnh giấc, mới chợt nhận nỗi lòng . Nàng thầm thương trộm nhớ vị sĩ quan xa lạ . Diệp Đệ che mặt, ngây ngẩn bếp thật lâu, chợt nhớ vô vàn khúc mắc.