Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:43:07
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy nàng tiến , liền dừng bút. Từ xưa đến nay, vốn đôi mắt tinh tường, lập tức thu dọn đồ đạc bước ngoài.

Diệp Gia tắm nhanh, chủ yếu là nàng thói quen tắm rửa mỗi ngày để giữ sạch sẽ. Tắm rửa xong xuôi, nàng vội vã cất chậu và xô trong phòng. Khi rót nước xong xuôi trở về, Chu Cảnh Sâm vẫn còn đang bên bàn ở chính sảnh vẽ tranh.

Khi vẽ tranh, vẻ mặt chuyên chú tĩnh lặng, khí chất cao quý khắc sâu trong xương cốt càng lộ rõ qua từng cử chỉ, động tác.

Diệp Gia đến gần, kỹ hơn hình dáng của bức tranh , phảng phất địa đồ của Bắc Đình Đô Hộ Phủ. Tuy Đại Yến chẳng triều đại nào trong lịch sử cổ kim, song địa hình lục địa cũng phần tương đồng. Lòng nàng khẽ rung động, rằng Chu Cảnh Sâm sẽ chẳng cam lòng sống cả đời tại nơi hoang vu nghèo khó , sớm muộn gì cũng sẽ về Yên Kinh. Việc phác họa bức địa đồ , e rằng là kế hoạch ấp ủ từ lâu. Nghĩ , Diệp Gia đột nhiên thấy mất hết hứng thú.

Cất kỹ thùng nước trong bếp, nàng rút chiếc khăn giá xuống lau mái tóc ướt đẫm, thả suông, về đông phòng.

Chẳng bao lâu , Chu Cảnh Sâm cũng bước . Trong tay cầm ngọn đèn dầu, ánh sáng vàng yếu ớt hắt lên đôi lông mày thanh tú, khiến chúng tựa như phủ một tầng lưu quang huyền ảo. Hắn vốn cũng là ưa sạch sẽ, song chỉ tắm gội hai ba ngày một bận. Chắc hẳn rửa mặt ở nhà bếp, vầng thái dương còn đẫm nước, khắp phảng phất khí lạnh ẩm ướt.

Diệp Gia đặt chiếc khăn vải khô ráo lên giá. Không hề khách sáo, nàng khẽ đá đôi giày , để chúng lăn đến bên cạnh giường.

Nàng thích ngủ gần tường, đó là một thói quen từ thuở bé, khiến nàng cảm thấy an hơn cả. Giờ đây vách tường nhà bằng đất thô, sát dễ khiến y phục vấy bẩn, song Diệp Gia vẫn chẳng thể đổi thói quen .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-80.html.]

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trên giường chỉ một tấm chăn mỏng, Diệp Gia liếc bóng đang cạnh giường, đốt đèn, lập tức ôm lấy chiếc chăn mỏng quấn quanh , chuẩn chìm giấc ngủ.

Nàng cứng đờ, chẳng nhúc nhích dù chỉ một li phía . Trong màn đêm tĩnh mịch, chỉ tiếng ếch nhái kêu vang từ bụi rậm vọng . Diệp Gia nhắm mắt , chịu đựng hồi lâu, cuối cùng nàng vẫn mở mắt, xoay , đối diện với đang cạnh cửa sổ, đốt đèn.

"Có chuyện gì thế?" Diệp Gia nét mặt khó hiểu, khẽ cất lời: "Chàng ngủ cứ ở đây gì?"

Nàng nghiêng giường, mái tóc đen như suối xõa dài, phủ kín gối. Đôi mày liễu khẽ cau, ánh mắt trong veo tựa đêm chăm chú y. Chu Cảnh Sâm cúi mắt, đôi môi mím chặt như điều gì đó, nhưng thôi. Hắn khẽ gật đầu, đặt ngọn đèn dầu tay lên chiếc ghế gỗ cuối giường. Sau đó, ánh mắt dò xét của Diệp Gia, y chậm rãi nới đai lưng, cởi bỏ áo ngoài khoan thai leo lên giường.

Diệp Gia hiểu vì lẽ gì mà khẽ nhíu mày. Vị nam tử rõ ràng chẳng gì, song nàng vẫn cảm thấy một luồng áp lực vô hình, kỳ lạ.

Thân thể y thoảng mùi cỏ cây mát lành dễ chịu. Khi y đặt xuống, thở phảng phất khí tức nam tính mơ hồ lan tỏa, khiến thần kinh Diệp Gia căng như dây đàn. Dù đến mức sởn gai ốc, nàng vẫn cảm nhận rõ sự uy hiếp. Chu Cảnh Sâm sát mép giường, lưng về phía nàng. Diệp Gia nheo mắt, lặng lẽ ngắm bóng lưng y hồi lâu mới từ tốn nhắm mắt .

Chu Cảnh Sâm cạnh nàng, ánh đèn từ chiếc ghế phía cuối giường hắt bóng y phủ trùm lấy Diệp Gia. Y do dự một lát, đột nhiên lật . Chiếc giường gỗ trong đông phòng vốn chẳng mấy rộng rãi, Diệp Gia vốn dĩ cảm thấy đủ, nay thêm Chu Cảnh Sâm thì lập tức trở nên chật chội. Ánh mắt y sắc như dao, thoáng nhận thấy hàng mi Diệp Gia đang run rẩy, cuối cùng trong lòng y cũng dường như thả lỏng đôi chút.

Xung quanh tĩnh mịch và yên bình lạ thường, chỉ văng vẳng tiếng ếch kêu râm ran từ bụi cỏ ngoài sân.

Một lúc lâu , Diệp Gia tuy nhắm nghiền hai mắt nhưng thực chất dựng tai lắng động tĩnh phía . Nàng cảm nhận Chu Cảnh Sâm cử động, tiếng sột soạt nhỏ vang lên, ánh sáng chợt tắt, cả căn phòng chìm bóng tối mịt mùng.

Loading...