Ngay cả Chu Cảnh Sâm cũng khỏi kinh ngạc, khựng hồi lâu, khi chau mày cân nhắc, thấy phương pháp khả thi.
Dĩ nhiên là thể áp dụng , đây chính là kinh nghiệm đúc kết từ mấy trăm năm thực tiễn lịch sử. Song, tình hình Đại Yến hiện nay mà xét, vẫn còn quá cấp tiến. Nếu chính sách phổ biến rộng khắp, chẳng khác nào thẳng tay cắt bỏ khối thịt béo bở của các thế gia phú quý, ắt sẽ gặp sự phản đối kịch liệt.
Nội các một phen bùng nổ tranh cãi vì chuyện , khiến triều đường thêm một phen chấn động.
Cũng may , tại vị là Chu Cảnh Sâm, chứ Chu Diệp. Dẫu Đại Yến vua đổi chúa, song thực tế là một cuộc cải cách lớn. Không như những hoàng đế khác binh quyền tự , Chu Cảnh Sâm nắm trong tay hai trăm ngàn binh mã tinh nhuệ. Dựa binh lực hùng hậu, chính sách đương nhiên thể đẩy mạnh và phổ biến rộng khắp.
Chưa xét đến việc chính sách phổ biến rộng rãi mà trong thời gian ngắn thu về ít tiền tài, thể tận mắt chứng kiến quốc khố lấp đầy một cách nhanh chóng.
Thế nhưng, cũng nhờ chín năm giáo d.ụ.c phổ cập, cùng kiến thức lịch sử tuy sơ sài nhưng đủ rộng mà Diệp Gia từng học, khiến nàng tầm xa rộng hơn hẳn những phàm tục. Song cũng chính vì đề nghị của Diệp Gia chấp thuận, mà giờ đây nàng trở thành mục tiêu công kích của vô kẻ.
Những cường hào phú quý chốn Yến Kinh xem nàng như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, nhưng ai dám khinh thường xuất thôn dã tầm thiển cận của nàng nữa. Tầm thiển cận ư? Từ mà chứ? Đây rõ ràng là một con quỷ hút máu, một ác quỷ đang bám víu và rút cạn huyết mạch của bọn họ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-799.html.]
Diệp Gia chẳng bận tâm đến những lời c.h.ử.i rủa của đời. Dù khác cho rằng nàng vô lương tâm, chăm sóc con cái, thì nàng vẫn là một mẫu hết mực thương yêu nhi tử của . Nếu Chu Cảnh Sâm dám vứt bỏ ngôi vị hoàng đế cho Tiểu Thuật Bạch, thì Diệp Gia tuyệt đối thể nào chấp nhận nhi tử tiếp quản một bãi chiến trường hỗn loạn như trong tương lai. Trong phạm vi khả năng, nàng đương nhiên sẽ dốc hết sức để kiến tạo một môi trường thuận lợi cho nhi tử.
Vì đại sự quốc gia, nàng đành tạm gác việc kinh doanh cá nhân. may mắn , trướng Diệp Gia cũng chiêu mộ một nhóm nhân tài.
Khối ấn tín mà Dư lão gia tử ban tặng, quả thực là một món đại lễ quý giá. Diệp Gia cũng dần dà tiếp xúc với các chính sự, từ đó mới thấu hiểu sự quý giá của Thư Cục Thiên Hạ. Bởi lẽ, nếu sở hữu quyền điều hành Thư Cục Thiên Hạ, trở thành Đông gia của nó, danh tiếng của Diệp Gia trong lòng các hàn môn học tử sẽ vô cùng lẫy lừng. Không ít kẻ tài năng nhưng đường thăng tiến, mượn danh Thư Cục Thiên Hạ mà quy phục trướng Diệp Gia.
Chiêu mộ đủ loại nhân tài, sản nghiệp trong tay Diệp Gia dần khôi phục. Linh Đang và Thu Nguyệt phụ kỳ vọng của Diệp Gia, chỉ trong nửa năm rèn luyện trưởng thành vượt bậc. So với những xung quanh, hai nàng thấu rõ cơ hội đến dễ dàng, chỉ ước ngủ nghỉ để nâng cao bản , mong sớm ngày thể độc lập tác chiến.
Sản nghiệp ở Tây Bắc dần dần giao phó tay Linh Đang và Thu Nguyệt. Trong khi đó, sản nghiệp tại Huệ Châu của Diệp Gia cũng từng bước mở rộng thị trường.
Sản nghiệp tại Huệ Châu vốn thuộc về Trịnh gia. Trịnh gia phất lên nhờ kinh doanh tương dầu và các loại sản vật biển. Dần dà, họ tiến lĩnh vực trân châu, ngọc thạch, mở rộng sang trang sức và gấm vóc. Thậm chí, nhờ thông gia là huyện lệnh, họ còn bước chân nghề muối tư, sở hữu hai diêm trường và những ruộng muối phơi nước biển rộng lớn. Giờ đây, sản nghiệp đều rơi tay Diệp Gia, bất hợp pháp cũng nghiễm nhiên thành hợp pháp. Ngân lượng đổ kho bạc riêng của Diệp Gia như nước chảy.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Sau khi thu về món lợi khổng lồ, Diệp Gia tự cho rằng giàu bậc nhất thiên hạ, chí ít cũng hơn hẳn tên ăn mày Chu Cảnh Sâm nhiều phần.