Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 794

Cập nhật lúc: 2025-11-04 05:24:18
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"..." Dẫu lời sai, nhưng trọng trách của Hoàng đế nặng nề bao. Tiểu Thuật Bạch là một đứa bé đến hai tuổi, đẩy trách nhiệm lớn nhường lên đầu thằng bé, quả thực hổ là tình thương của phụ như núi lở đá mòn, đổ xuống thật sự sẽ đè c.h.ế.t .

Diệp Gia khỏi nghẹn lời, vốn dĩ Chu Cảnh Sâm trong sách cũng Hoàng đế, nhường ngôi vị Hoàng đế cho con trai của nữ chủ.

gầy dựng Đại Yên chỉ vì nhàn rỗi việc gì nên tìm chuyện để giải khuây thôi ư?"

"... Chu Cảnh Sâm khỏi nghẹn một , chống khuỷu tay lên đùi, đầu sang tóc đen buông lơi giường. Hắn tháo ngọc quan đầu xuống, mái tóc đen dài tới bắp chân buông lơi duyên dáng t.h.ả.m lụa. Cổ áo lót mỏng mở rộng, để lộ đường cong xương quai xanh mảnh mai bên trong, quả là một vẻ tuyệt trần. Hắn thản nhiên: "Vậy Gia Nương Hoàng hậu ?"

Diệp Gia giật trong lòng, khẽ híp mắt : "Chuyện liên quan gì đến việc Hoàng hậu ?"

Chu Cảnh Sâm coi đó là chuyện đương nhiên: "Nàng Hoàng hậu thì Hoàng đế gì?"

Diệp Gia chọc tức đến nỗi bật . Nàng còn trừng trị , cớ Chu Cảnh Sâm tòng quân đ.á.n.h giặc ?

"Chàng đừng đổ trách nhiệm lên đầu ."

"Đổ trách nhiệm?" Đây là từ gì, đầu Chu Cảnh Sâm .

Diệp Gia lười giải thích cho , chỉ động tác lấy chiếc nón chụp lên đầu sinh động như thật. Chu Cảnh Sâm quả nhiên là thông minh, xem hiểu ngay lập tức, tới nỗi mắt híp thành một đường. Hắn gật đầu, khéo léo thừa nhận: ", đổ trách nhiệm. Dù chúng là phu thê sống chung chăn, c.h.ế.t chung huyệt, còn dựa Gia Nương ? Một nam nhân vô dụng, chẳng lẽ thể phu tùy thê mà sống?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-794.html.]

"... Chàng định nhắc mãi cái lời bông đùa đến bao giờ?" Diệp Gia vốn định trao đổi chuyện với nghiêm túc nhưng mới mấy câu thì đ.á.n.h trống lảng: "Làm kẻ ăn bám mà còn dám kiêu căng phách lối?"

Chỉ những kẻ nhu nhược mới bám váy nữ nhân.

"Ta kiêu ngạo ." Chu Cảnh Sâm gật đầu hết sức nghiêm túc: "Vì kiêu ngạo?"

"Ta trời sinh thế , nàng ý bộ dạng trời sinh của , là duyên trời tác hợp, trời sinh một đôi ?"... Ấy, cùng trò chuyện điều chi, kẻ vẻ mặt khó hiểu thế ?

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bị cắt ngang mạch suy nghĩ, đầu Diệp Gia liền trở nên choáng váng.

Ngưng một chút, Diệp Gia nhịn mắng : "...Kim mộc thủy hỏa , củi gạo muối cũng là , hiểu hả Chu Doãn An!"

Chu Cảnh Sâm đến mức mí mắt cũng nhíu , hai vai run rẩy hồi lâu mới bật thành tiếng lớn ha ha. Hắn nào ngờ Diệp Gia mắng cũng thể độc đáo đến thế, bao nhiêu ưu phiền kìm nén bấy lâu liền tiêu tan sạch bách. Hắn che miệng ngừng gật đầu hưởng ứng Diệp Gia: " thế, đúng thế, kim mộc thủy hỏa là , củi gạo muối cũng là ..."

Diệp Gia chỉ còn lặng thinh.

Vốn dĩ cùng nghiêm túc bàn luận việc , thực Diệp Gia cho rằng ngôi vị Thiên tử nên giao phó cho Tiểu Thuật Bạch. Mà là chờ tới khi tiểu oa nhi đạt đến tuổi lên bảy, lên tám hẵng trao cũng muộn... Hiện giờ mới mười tám tháng tuổi, liệu thể hiểu thấu sự đời gì chăng? Chờ tới khi bé con ăn , bấy giờ dỗ dành lên ngôi Hoàng đế, cũng xem như thỉnh ý của Tiểu Thuật Bạch. Như mới đúng là một gia đình phần cởi mở. ... Thôi , Diệp Gia vốn cũng hề ý định lưu hậu cung quá lâu.

Những bức tường nơi đây cao vút đến rợn , trời chạng vạng, bóng cây thấp thoáng u ám, quỷ khí sâm nghiêm.

 

Loading...