Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 791

Cập nhật lúc: 2025-11-04 05:24:15
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt Chu Cảnh Sâm thoáng kinh ngạc, y đưa tay ôm lấy eo Diệp Gia. Nàng kiễng chân, khẽ đặt môi lên môi y.

Đôi môi chạm , ấm áp đến lạ thường, thở quen thuộc xông mũi.

Chu Cảnh Sâm thuận theo nụ hôn của nàng, khẽ hé môi cho nàng tiến . Diệp Gia vốn định chỉ hôn phớt qua thôi, nhưng hôn một lúc biến thành ôm đặt lên bàn trang điểm, xoẹt một tiếng x.é to.ạc làn váy lụa...

Đồ đạc bàn trang điểm rung chuyển, lượt đổ xuống nền nhà. Chu Cảnh Sâm cụp mắt chăm chú giai nhân mắt, đuôi mắt vì động tình mà thoáng đỏ lên, lông mi che khuất một trời say mê trong ánh mắt. Chàng trai trông thì lạnh lùng xa cách, cởi xiêm y biến thành một khác. Hung hăng và kịch liệt, tựa hồ nuốt chửng linh hồn kẻ khác...

Tiếng nhẹ nhàng của nữ tử nhanh chóng tiếng thở hổn hển đứt quãng và tiếng than nhẹ thế, cảnh xuân ngập tràn khắp căn phòng.

Cung nhân ngoài điện ngơ ngác , cúi đầu tin động tĩnh rõ ràng bên trong do một Chu Cảnh Sâm vốn chẳng màng nữ sắc tạo . Có trời mới gần đây các triều thần tiến dâng bao nhiêu mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng chủ tử của bọn họ chẳng đoái hoài, đều ban thưởng ngoài hết.

Chúng nô tỳ cúi thấp đầu, dám vọng động ngó nữa...

Đêm , đương nhiên là xuân sắc khắp vườn giấu nổi. Nếu Diệp Gia ầm ĩ vì đói bụng đến lả , Chu Cảnh Sâm căn bản chịu buông tha. Mãi đến khi ánh trăng treo đầu cành liễu, trong cung điện tối tăm mới sáng lên một ngọn đèn.

Một lúc lâu , khi tất cả đèn trong đại sảnh đều thắp sáng, cung nhân mới thấy nam chủ nhân tựa thánh nhân, chân trần, khoác xiêm y mỏng manh bước . Tóc đen như thác nước buông xuống vai, từng nét mặt thanh lãnh thường ngày giờ đây ánh lên vẻ thỏa mãn tột cùng, chiếc cổ trắng nõn đầy vết xước xanh tím, nghiễm nhiên là một yêu nghiệt hút cạn tinh khí. Hắn khẽ l.i.ế.m đôi môi đỏ tươi, giọng khàn đặc lệnh cung nhân dâng thức ăn và mật ong.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Diệp Gia đói đến độ bụng đói cồn cào, n.g.ự.c dán lưng, thể lực và trí tuệ tiêu hao nghiêm trọng, gần như cạn kiệt. Cuối cùng nàng y bế bồn tắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-791.html.]

Đợi đến khi mặt trời lên cao ba sào, Diệp Gia mới lộ diện.

Thị nữ của Dư thị tới mấy , nhưng đều ngoan ngoãn chờ bên ngoài. Mãi đến khi Diệp Gia tắm rửa sạch sẽ , cung nhân mới chiêm ngưỡng dáng vẻ của nữ chủ nhân tương lai. Diệp Gia thái độ quan sát của cung nhân, chỉ ăn vội vài món lót theo cung nhân đến chỗ Dư thị. Tiểu Thuật Bạch thấy giọng Diệp Gia thì quăng phắt món đồ chơi trong tay , lạch bạch chạy đến ôm chầm lấy chân Diệp Gia.

"Gia Nương, cuối cùng con cũng tới." Dư thị yên, cũng vội vã đón: "Bôn ba bên ngoài chịu nhiều khổ cực ?" Nàng tự thấy gì mà chịu khổ?

"Không , con vẫn khỏe mạnh."

Diệp Gia , khom lưng bế tiểu hài tử bụ bẫm lên, cùng Dư thị tiến nội điện.

Nhuỵ Tả Nhi ngoan ngoãn cất tiếng gọi 'thím', Diệp Gia đặt tiểu Thuật Bạch xuống nền nhà, xoa đầu con bé mới sang bàn chính sự với Dư thị. Dọc đường tới đây nàng nhận vô phong thư của Chu Cảnh Sâm và Dư thị, việc cần đều tường tận. Tình hình Yến Kinh thành định, triều đình cũng dọn dẹp sạch sẽ, việc trọng yếu hàng đầu lúc đương nhiên là lễ đăng cơ của Chu Cảnh Sâm cùng việc luận công ban thưởng cho các công thần.

"Danh sách luận công ban thưởng lập sẵn từ lâu, chuyện sắc phong tự Lễ bộ tề chỉnh." Dư thị cần bận lòng về chuyện , song bà bận tâm nỗi cuộc sống trong hậu cung sợ là chẳng thể tự tại, an hòa như tại Bắc Đình. Bà sớm mục kích triều đình liên tiếp tấu tuyển tú mấy phen, ngừng đưa giai nhân nhập cung.

"Gia Nương , đêm qua Duẫn An gì cùng con chăng?"

Diệp Gia thoáng cứng , trong tâm trí khỏi hiện lên những cảnh tượng xuân tình diễm lệ. Nàng ngập ngừng một khắc, gượng giữ vẻ bình tĩnh mà khẽ hỏi: "... Nói gì cơ?"

Dư thị định mở lời, thôi.

 

Loading...