Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 782

Cập nhật lúc: 2025-11-04 05:24:06
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở thời đại , xe ngựa chậm, từ Nam Bắc ít nhất mất một năm rưỡi. Người ở đây về cơ bản an phận cố thủ tại một mảnh đất suốt đời. Đối với ông Tôn, chuyện cháu trai rời khỏi Bắc Đình là điều lão thể nào chấp nhận. Ông cụ cho rằng, một khi rời khỏi Bắc Đình, lẽ đến khi nhắm mắt xuôi tay, lão cũng chẳng thể gặp hai đứa cháu.

Ông Tôn nỡ, trong lòng thầm giữ hai tiểu tử .

Tôn Tuấn đương nhiên , ông Tôn bởi mà dùng lời lẽ thô bạo, nhốt hai cháu trai trong nhà, cho bước ngoài nửa bước.

Diệp Gia dĩ nhiên ngóng việc . Tuy đồng tình, nhưng đây là việc nhà Tôn gia, đến ngay cả nàng cũng chẳng thể nhúng tay. Diệp Gia chút tiếc nuối, suy tính , vẫn sai mời ông Tôn đến. nàng còn kịp cất lời, ông Tôn ngỏ ý từ chối. Ông Tôn thẳng thắn , Diệp Gia coi trọng Tôn Tuấn là phúc phận của Tôn gia, nhưng Tôn gia cơ nghiệp hôm nay là đủ đầy lắm . Cả nhà già trẻ sống đời an bình, khi lão xuống suối vàng cũng thể mỉm mà chuyện trò cùng cố nhân.

Nói đến nước , Diệp Gia đành nuốt ngược những lời khuyên trong bụng.

Giờ đây là tháng Hai, tiết trời ấm dần. Tuy nhiên, bởi tuyết tan mà gió đêm vẫn lạnh buốt như cắt da thịt.

Thoáng chốc ba ngày qua, chẳng mấy mà tới ngày khởi hành.

Đêm qua Diệp Gia ngủ sớm để sáng mai kịp giờ lên đường. Ai ngờ trời tảng sáng, cửa chính hé mở, thấy Tôn Tuấn với đôi mắt đỏ hoe, xổm chờ sẵn ở hành lang đình viện. Diệp Gia khi còn đang rửa mặt trong phòng, Tiểu Lê bèn bước bẩm báo việc .

Diệp Gia ngạc nhiên, sai gia nhân gọi tiểu tử .

Không Tôn Tuấn đợi bên ngoài bao lâu, chóp mũi đỏ bừng vì giá lạnh, hình co rúm , bờ vai phủ một lớp băng tuyết mỏng tang. Diệp Gia vội sai bưng nóng , bảo tiểu tử uống vài ngụm mới hỏi: "Sao con chờ ở ngoài đây?"

Thân thể Tôn Tuấn ấm áp trở , đôi má cũng lặng lẽ ửng hồng. Đệ lời nào, chỉ cúi đầu, vẻ mặt chật vật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-782.html.]

Diệp Gia đưa mắt tiểu đồng, chẳng hề trách cứ. Nói thật, ngay từ đầu tiên thấy đứa trẻ , Diệp Gia cảm thấy tiểu đồng vẻ sớm thành thục. Đôi mắt y khác hẳn với những đứa trẻ đồng trang lứa. Cho đến nay, Diệp Gia vẫn giữ nguyên nhận định .

Im lặng hồi lâu, tiểu đồng mới hít một thật sâu ngẩng đầu lên: "Nương nương, con theo nương nương đến Yến Kinh."

Ánh mắt Diệp Gia lóe lên, khựng thoáng chốc, hỏi y: "Ông nội của con việc chăng?"

Tôn Tuấn lắc đầu, hình y cứng đờ đó, hai quai hàm nghiến chặt. Diệp Gia y một lúc lâu, khẽ đưa tay xoa đầu y. lúc Hoàn Bội mang bữa sáng tới, Diệp Gia liền gọi y cùng dùng bữa.

Lại tiếp, tiểu tử Tôn Tuấn trời sinh thông tuệ. Học chữ từ Dư thị, tuy dám là thông minh xuất chúng đến độ một nhớ mãi, nhưng tư chất cũng đủ khiến chú mục. Diệp Gia vốn định đưa y đến Dư gia học. Dư gia lão là vị đại nho đương thời, môn hạ đào lý mãn thiên hạ. Những học sinh thể bái nhập môn hạ của y đều là nhân trung long phượng, tất thảy đều là nhân tài kiệt xuất, thừa sức chỉ dạy Tôn Tuấn. Chỉ là, tình cảnh hiện giờ của Dư gia thích hợp thu nhận tử nên đành tạm gác việc . Thế cục hiện tại đang dần chuyển biến, Chu gia sắp dời đến Yến Kinh, Dư gia dĩ nhiên cũng sẽ theo về.

6. "Đào lý mãn thiên hạ" để hình dung vị thầy nhiều học trò khắp nơi trong cả nước. Cũng thể dùng để khen tặng vị thầy đào tạo nhiều học trò ưu tú.

Nếu Tôn lão nhân cự tuyệt ý , Diệp Gia sớm đưa y đến Yến Kinh. Thế nhưng, lời đề nghị Tôn lão nhân khước từ.

"Nương nương, con tròn mười tuổi ." Tôn Tuấn c.ắ.n cắn môi, khó khăn : "Ta thể tự quyết định."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lời khiến Diệp Gia thoáng sững sờ.

"Con trở thành học thức như Điện hạ và nương nương." Tôn Tuấn cúi đầu, giọng vẻ trầm đục, song tai rõ ràng đến lạ. Y : "Con cả đời m.ô.n.g vô tri."

 

Loading...