Thoáng chốc  hơn nửa năm trôi qua, Tiểu Thuật Bạch khi  vẫn còn non nớt đỏ hỏn, bây giờ như lột xác đổi , xinh xắn đáng yêu đến mức Diệp Gia cũng thoáng kinh ngạc. Hài nhi  là do  hạ sinh thật ư? Ta   thể hạ sinh một hài nhi khôi ngô, đáng yêu đến  ?!
Diệp Gia  dám ôm con  lòng, sợ kinh động giấc ngủ của hài nhi, nàng chăm chú ngắm  Tiểu Thuật Bạch hồi lâu,  mới   trở về tẩm phòng.
Một giấc   ngủ mê mệt đến độ chẳng màng trời đất. Suốt thời gian dài nàng căng thẳng tột độ, giờ đây bỗng chốc thả lỏng, sự mệt mỏi ập đến khiến nàng chẳng thể nào chịu nổi. Ngày hôm , khi mặt trời   ngọn sào, nàng mới khoan thai khoác xiêm y mà thức giấc. Diệp Tứ  cùng các chưởng quỹ của An Tây Đô hộ phủ  túc trực tại phòng khách tự lúc nào.
Khu vực Trung Nguyên chịu ảnh hưởng bởi chiến sự, việc kinh doanh đình trệ. Tuy nhiên, An Tây Đô hộ phủ bên     ảnh hưởng quá nhiều. Huống hồ, phần lớn cửa hàng của Dương gia đều tọa lạc tại An Tây Đô hộ phủ, Chu gia cũng  cửa hàng ở Bắc Đình. Các chưởng quỹ  lâu ngày  gặp Diệp Gia,  nhận  thư liền tức tốc đến trình báo. Diệp Gia vốn định  tiên  thăm con thơ, song giờ đành  an tọa lắng  chư vị chưởng quỹ trình bày sự vụ,  đó mới  thể rời .
Tình hình hạn hán ở Lĩnh Nam vô cùng khắc nghiệt,  lương thực Diệp Gia tích trữ    vận chuyển sang đó để kịp thời giải quyết nhu cầu khẩn cấp, song cũng khiến ba kho lúa của nàng trống rỗng. Tôn lão gia băn khoăn    nên kịp thời bổ sung  chỗ thiếu hụt  chăng.
Diệp Gia trầm ngâm đáp: "Tạm thời  cần bồi bổ." Nàng tiếp lời: "Thu hoạch năm ngoái quả là chẳng tồi, hơn hai ngàn mẫu ruộng màu mỡ vẫn dư sức cung cấp lương thực. Ngoài kho thóc, ruộng đất nông nghiệp cũng cần  an bài càng sớm càng . Khi tuyết lớn bao phủ, việc   sẽ trở nên bất tiện vô cùng."
Trong thời buổi , lương thực cùng cây gai dầu là những thứ thiết yếu. (Cây gai dầu ở đây chỉ hạt cây gai dầu, thời cổ dùng  thức ăn, song   là lương thực chủ yếu. Các cách  như "ti ma"  "tang ma" trong cổ ngữ thường chỉ sợi của cây gai dầu.) Đương nhiên  thể giảm bớt. Vấn đề chỉ là  nên tiếp tục trồng  túc  . Dù mới về tay chủ nhân mới  bao lâu, trang chủ ruộng  túc    Diệp Gia  ưa loài cây . Vậy nên chăng tiếp tục trồng mấy trăm mẫu ruộng màu mỡ của Ngô gia,  là cắt giảm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-766.html.]
"Cứ như cũ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trong  thời gian , Chu Cảnh Sâm thường xuyên gửi thư cho Diệp Gia, giải bày tình hình của bản . Diệp Gia thầm nắm   ít sự vụ. Dù  chiếm  Yến Kinh, song nếu đám Chu Diệp vẫn  sa lưới thì trận chiến  e là còn  kết thúc. Một khi cuộc chiến nổ , việc dùng d.ư.ợ.c là điều tất yếu. Phòng  chu  luôn là lẽ thường trong cách hành sự của Diệp Gia, nàng  cho phép bản  rơi  thế  động. " những loại d.ư.ợ.c liệu khác cũng cần  trồng." Nàng nhủ thầm. Chờ thêm hai ngày nữa, nàng sẽ sai Khương đại phu gửi một danh sách d.ư.ợ.c liệu, phân định mấy chục mẫu ruộng để gieo trồng chúng.
Việc  ăn của Chu gia  trở  quỹ đạo, dù cho vì chiến tranh mà  đóng cửa một vài phần cũng  hề ảnh hưởng đến phương hướng vận hành chung của gia tộc. Diệp Gia chỉ dựa  tình hình mà điều chỉnh đôi chút,  khi lắng  chư vị chưởng quỹ trình báo xong liền cho họ lui .
Khi nàng xuất hiện tại phòng khách, trời  quá ngọ.
Dư thị thấy nàng tới thì khẽ thở dài, Gia Nương quả thực quá bận rộn. Trước đây  ở nhà thì  đành, nay dù  hồi phủ cũng thường chẳng thấy bóng dáng . Dư thị khẽ cúi đầu, ánh mắt lướt qua chiếc nôi trong tay, Tiểu Thuật Bạch  say ngủ an  trong nôi.
Diệp Gia khụy  bên cạnh nôi, khẽ vuốt ve khuôn mặt đứa bé. Tiểu Thuật Bạch tựa hồ cảm nhận   ấm của mẫu , trong lúc say ngủ  vô thức nắm chặt lấy tay Diệp Gia.
Diệp Gia khẽ sửng sốt, trong lòng dâng lên cảm giác  phần kỳ lạ.
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của nàng, Dư thị  kiềm  buông lời nặng nhẹ: "Gia Nương,   con cần để tâm đến Thuật Bạch nhiều hơn nữa. Trẻ con vốn dĩ đều như , ai chăm sóc nó nhiều hơn thì nó sẽ  cận với  đó. Con ít khi ở bên cạnh nó, đợi đến khi nó trưởng thành mà chẳng còn  thiết với con, lúc đó con mới thấu tỏ nỗi lòng đau xót là gì."