Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt khác, nàng vẫn đang liên hệ với ông Tôn và Linh Đang, vận chuyển lương thực tiếp tế cho vùng Lĩnh Nam đang gặp hạn hán.
Cùng lúc đó, tại trấn Đông Hương xa xôi, Dư thị ngày đêm mong ngóng Diệp Gia sớm trở về.
Tình hình tại trấn Toái Diệp, bà cũng ngóng đôi chút, nhưng thông tin kịp thời và chính xác. Bà chỉ trấn Toái Diệp quân Ô Hoàn tập kích, dạo liên tục diễn chiến sự. Một mặt Dư thị lo lắng Diệp Gia sẽ gặp chuyện chẳng lành nơi chiến trường, mặt khác dám tùy tiện quấy rầy nàng. Bà ôm Tiểu Thuật Bạch phòng tự tay chăm sóc, tuyệt đối dám giao phó cho khác.
Bà thường xuyên thư về trấn Toái Diệp, thông báo cặn kẽ tình hình nhà cửa và Tiểu Thuật Bạch cho Diệp Gia, cốt để nàng nơi xa cũng thể an tâm.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tiểu Thuật Bạch là đứa trẻ dễ nuôi nhất đời, ngay cả so với Nhuy Tả Nhi từ bé ngoan ngoãn hiểu chuyện còn bớt lo hơn nhiều. Đứa nhỏ tính tình hết sức điềm tĩnh, giống hệt cha của bé thuở nhỏ. Trừ khi đói đến độ khó chịu thì những lúc khác ít khi cất tiếng . Nay gần chín tháng, cũng bò vững vàng. Có lẽ do ăn uống nên bé mũm mĩm trắng nõn, bò nhanh nhẹn. Đôi khi Dư thị cũng chắc thể đuổi kịp.
"Tính tình cha con bướng bỉnh, con lớn lên tuyệt đối đừng học theo cha con." Dư thị khẽ chạm mũi Tiểu Thuật Bạch, thấy đôi mắt đen láy của đứa nhỏ thì mỉm : " nam tử thông minh một chút cũng , nhất là giống nương của con. Thông tuệ, tài giỏi."
Tiểu Thuật Bạch hảo kế thừa dung mạo xuất sắc của cha và nương, gương mặt tuấn tú của Chu Cảnh Sâm điểm thêm chút vẻ diễm lệ của Diệp Gia. Tuổi còn nhỏ nhưng tinh xảo đến mức khiến thể rời mắt. Ngày xưa Dư thị từng cảm thấy tướng mạo quá mê , nhưng bây giờ thấy cháu trai thì chỉ cảm thấy đứa bé hội tụ vẻ của cả nhà. Trông thật sự đáng yêu, đôi khi Dư thị cũng thầm lo lắng: "Dung nhan đến , lọt mắt xanh của tiểu thư nhà thì ?"
"Ê a--" Tiểu Thuật Bạch hiểu tổ mẫu đang gì, chỉ nắm lấy ngón tay của Dư thị nhoẻn miệng răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-760.html.]
Dư thị bé , trái tim cũng tan chảy: "Cười , y hệt cái đức hạnh của cha con!"
Bởi vì Diệp Gia ở nhà, giờ đây Dư thị chăm lo cho Nhuy Tả Nhi và Tiểu Thuật Bạch, nên cũng cảnh giác hơn ngày. Bà phân biệt nặng nhẹ, Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia đều đang nơi chiến trường đối phó với kẻ địch, nên ở nhà tuyệt đối thể xảy chuyện gì. Dư thị đành mặt dày thỉnh cầu Bát Trát Đồ phái một đội binh sĩ đến canh giữ ở Chu gia.
dù cảnh giác như , vẫn gặp sự cố ngoài ý .
Một đêm nọ, Dư thị theo lệ thường đêm khuya ghé thăm cháu trai. Vuốt ve tiểu bảo xong xuôi, bà rời khỏi tẩm phòng, toan trở về nơi ở của thì chợt thấy bên cạnh sân truyền đến tiếng động khẽ khàng như vật gì rơi nhẹ xuống đất. Cả Dư thị cứng đờ, bất động, vô thức vểnh tai ngóng động tĩnh bên . Chẳng rõ vì lẽ gì, bà cảm nhận trong sân một luồng thở xa lạ, mờ ảo khó nắm bắt. Cảm giác khiến bà bất giác sởn gai ốc.
Chủ viện nơi Dư thị an cư chính giữa tiên viện, cùng chung khuôn viên với chỗ ở của Diệp Gia. Dẫu sương phòng phía đông và phía tây ngăn cách, kỳ thực hai gian chẳng cách xa là bao. Song vì Diệp Gia thích trong viện quá nhiều lạ, nên hạ nhân hầu hạ chủ viện cũng chẳng đông đúc. Ngoại trừ mấy võ tỳ bảo vệ cận , Diệp tứ và Tôn gia đều ở viện lân cận.
Người trong viện đều quy tụ, nơi góc tối còn kẻ nào ẩn ?
Nếu là khi xảy chuyện Diệp Gia bắt Dương Thành Cương, Dư thị chắc chắn sẽ cảnh giác đến nhường .